Toptruyenhay.edu.vn

Y Sủng Cuồng Phi

Q.3 - Chương 2: Hai Cái Tân Nương

Mà bên này, đôi mắt sắc của Hiên Viên Lưu Phong cũng đã nhìn thấy tiểu tân nương mà hắn luôn tâm tâm niệm niệmPhong Nhược Ngôn, Hiên Viên Lưu Phong lập tức ghìm chặt dây cương, con ngựa dưới thân nháy mặt đã phi một đoạn thật xa, cùng đại đội nhân đưa dâu nhanh chóng hợp thanh một! Đợi đến khi đám người Liệt Dương hồi phục lại tinh thần, cũng chỉ có thể nhìn thấy một thân hồng y cùng ngựa trắng càng lúc càng xa! “Ai, gặp, dựa theo quy củ thì hiện tại Vương gia vẫn còn chưa thể cùng vương phi gặp mặt đâu nha, thật sự là……” Truy Phong bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, ủ rũ ảo não nói! Rồi sau đó Truy Phong cũng giục ngựa đuổi theo chủ tử khác thường nhà mình, đồng thời hô lớn:“Vương gia, không ổn nha! Vương gia……” Kinh thành Đông Thần quốc , mặc dù tiếp giáp vùng ngoại thành, nhưng mà vẫn có thể trông thấy cách đó không xa là tường thành rộng lớn, một mảnh phồn hoa lộng lẫy, Phong Nhược Ngôn xốc lên mành xe ngựa, ánh mặt không khỏi chuyển hướng đến một mảnh kiến trúc kia, trong lòng trách không được than nhẹ một tiếng, lão công nhà nàng quả thật có bản lĩnh, chính sách ở Đông Thần quốc này hơn phân nửa là đưa ra từ trong tay hắn, thế nhưng hắn lại cố tình từ chối không chịu đảm thận chức vị cao kia mà chỉ tuân thủ hứa hẹn, giúp đỡ tiểu hoàng đế tại vị, bên trong tránh cho nội bộ hoàng thất có hành vi đoạt quyền tranh vị, bên ngoài ngăn ngừa kẻ địch đối với Đông Thần quốc như hổ rình mồi, người bên ngoài trông vào, hắn là người không gì không làm được ở Thiên Thần đại lục, nhưng mà, làm tất cả những gì chình mình không thích, áp lực cùng chua xót trong đó, thế nhân làm sao có thể biết cho được! Hắn mệt chết đi, thực cô độc đi ! Phong Nhược Ngôn không tự giác lại thở dài một hơi, về sau, có ta cùng chàng! Mà lúc này, xe ngựa không có dấu hiệu gì bỗng nhiên ngừng lại, Phong Nhược Ngôn đang muốn nhìn xem chuyện gì phát sinh, chờ nàng một lần nữa xốc lên rèm cửa, Hiên Viên Lưu Phong đã sớm ghìm lại cương ngựa, đứng ở nơi cách chính mình có hơn năm thước, mà những người còn lại chung quanh đều nhất tề quỳ xuống! “Lão công……” Ánh mặt trời chiếu xuống, Hiên Viên Lưu Phong sắc mặt tuấn lãng như ngọc, tản ra ánh sáng trong suốt, thần sắc kinh ngạc vui mừng, không đợi một tiếng “lão công” Phong Nhược Ngôn gọi ra, Hiên Viên Lưu Phong liền dưới ánh mặt kinh ngạc của mọi người không chút cố kỵ phi thân lên, một tay gắt gao ôm lấy Phong Nhược Ngôn vào trong ngực, một tay xốc lên mũ phượng trên đầu Phong Nhược Ngôn, cúi xuống dưới những dây trân châu kết dày, cằm để ở trên trán Phong Nhược Ngôn, nhắm mắt lại,cảm nhận hương thơm thơm mát trên người Phong Nhược Ngôn, mấy ngày không gặp, từng tế bào cao thấp trong người hắn đều kêu gào tưởng nhớ đến hơi thở của nàng! “Lão công, chàng……” “Ngoan, Nhược nhi bảo bối, để cho ta ôm một cái!” cánh tay Hiên Viên Lưu Phong vẫn mạnh mẽ như trước, hận không thể đem Phong Nhược Ngôn dung nhập vào trong cốt tủy, thẳng cho đến khi thân mình Phong Nhược Ngôn vì có chút khó chịu mà vặn vẹo, Hiên Viên Lưu Phong mới bất tri bất giác buông ra! “Bảo bối, phải làm đau nàng hay không?” Hiên Viên Lưu Phong lại hôn lên mắt Phong Nhược Ngôn, nhìn gương mặt long lanh cười như người nằm mộng, hạnh phúc trần ngập trái tim hơn hai mươi năm vẫn trống rỗng của hắn, qua nửa này, Hiên Viên Lưu Phong mới nói một câu:“Nhược nhi bảo bối, ta chờ không kịp muốn gặp nàng, muốn đem nàng thú vào cửa!” “Ta……” Phong Nhược Ngôn đang muốn lên tiếng, nhưng là, lại bị một đạo thanh âm lo lắng bất an đánh gãy lời định nói! “Vương gia, không ổn nha, trước khi bái đường gặp mặt, này…… Này không…… Không ổn nha!” Thanh âm Truy Phong truyền đến, đứt quãng, xem ra hắn phía sau ba chữ này cùng là nửa ngày không tìm ra từ ngữ phù hợp! Hiên Viên Lưu Phong nghe xong sửng sốt, rồi sau đó cũng nhất thời phục hồi tinh thần lại, trong mắt cũng hiện lên thần sắc ảo não! “Nhược nhi bảo bối, đều do ta lo lắng không chu toàn, thực xin lỗi!” Đính hôn chính xác cần chú ý phép tắc, nguyên bản Chiến thần vương gia Hiên Viên Lưu Phong không sợ trời không sợ đất giờ phút này cũng bởi vì một cái tập tục làm cho bất an, Phong Nhược Ngôn thấy trong lòng có chút buồn cười! Nhưng là Phong Nhược Ngôn còn chưa kịp cười ra tiếng, đã bị một người giành trước một bước! “Phốc xích!” Theo sau tiếng cười này, phía ngoài màn kiệu thò vào một cái đầu nhỏ, sắc mặt Hiên Viên Lưu Phong đen không gì khó coi hơn ! “Muội làm sao lại ở đây!” Hiên Viên Lưu Phong ngữ khí sắc bén, mang theo vô tận áp bách! “Ha ha, ca, không mang theo huynh như vậy, cưới lão bà đã quên muội, ta chính là đảm đương phù dâu cho tẩu tử của ta, huynh nói xem ta sao có thể không có ở đây!” Vẻ mặt Hi Phong Hiểu không sao cả, vốn lúc trước đối với vị ca ca lợi hại này có tia sợ hãi, nhưng là hiện tại thôi…… Hiện tại nhìn đến bộ dáng như vợ nhỏ của ca ca lợi hại nhà mình kia, nếu còn có thể sợ hắn, thì chính là xuyên thủng khuôn mặt nhà các nàng, huống chi, chính mình bậy giờ đâu phải chỉ còn có một mình, còn có cứu tinh nha! Nghĩ vậy, Hi Phong Hiểu lại tiếp tục không sợ chết nói :“Ha ha, ca ca, không nghĩ tới tiểu muội ta sống tới từng này tuổi còn có thể nhìn thấy huynh như vậy, ai, thật sự là…… Thật sự là……” Phong Nhược Ngôn nhìn sắc mặt Hiên Viên Lưu Phong, đương nhiên không thể để người khác tùy ý khi dễ lão công nhà mình như vậy, tuy rằng người kia là tiểu muội của lão công nhà nàng! “Ngươi đi xuống cho ta, nếu không, ta cũng không cam đoan là ngươi không thể đứng ở bên cạnh ta!” Phong Nhược Ngôn hướng Hi Phong Hiểu ý tứ hàm xúc không rõ nói! Mà nghe được Phong Nhược Ngôn lời nói, Hi Phong Hiểu vốn những lời muốn nói nhanh chóng vỡ vụn ở trong lòng, rồi sau đó ánh mắt trừng mắt Phong Nhược Ngôn tràn đầy bất mãn, nhìn đến bộ dáng bất vi sở động của Phong Nhược Ngôn, trừng mắt nhìn một hồi cũng đành buông xuống, rồi sau đó hùng hùng hổ hỗ đi ra bên ngoài! Mà Phong Nhược Ngôn cũng hướng Truy Phong, lại đối với hàng vạn người đang ở bên ngoài hai bên đường xem đón dâu nói :“Khởi hành đi, hôm nay Hiên Viên vương gia an vị ở trong cỗ kiệu của Phong Nhược Ngôn ta, quy củ lễ giáo gì, phong tục tập quán cái gì, ta Phong Nhược Ngôn muốn làm, chỉ cần ta Phong Nhược Ngôn cao hứng, đó chính là phồn văn lễ giáo, làm sao đủ nhắc đến? Đi!” Lời nói Phong Nhược Ngôn rơi xuống, sóng to gió lớn trong lòng mọi người dâng lên, đặc biệt là đội ngũ đi theo Hiên Viên Lưu Phong đón dâu, bọn họ vốn là thân tín của Hiên Viên Lưu Phong ở Đông Thần quốc , cũng không có gặp qua Phong Nhược Ngôn, nguyên bản những người này còn chưa hiểu biết tin đồn, đối với vị vương phi đột nhiên toát ra có chút thành kiến, nhưng là hiện tại xem ra, hào khí vân can như vậy há có nữ tử bình thường nào có được, đây mới có thể là nữ tử tương xứng với vương gia nhà mình, này mới có thể xứng với danh xưng Chiến thần vương phi nha! Mà đám người Truy Phong Liệt Dương cũng hai mắt nhìn nhau, rồi sau đó cùng thở dài một hơi, vì đám người chính mình, cũng vì nhà mình vương gia, vương phi bọn họ, quả thật là một độc nhất vộ nhị trên đời, cũng quả thật là yêu vương gia , thật sự là không uổng công vương gia vì nàng nóng ruột nóng gan, cũng thật sự là khó trách vương gia sẽ vì nàng mà có cử chỉ điên rồ! Mà ánh mắt Hiên Viên Lưu Phong sáng quắc như trước nhìn Phong Nhược Ngôn, lại đem Phong Nhược Ngôn tiến nhập vào trong lòng, mười ngón tay gắt gao dây dưa một chỗ! “Nhược nhi bảo bối, cám ơn!” Phong Nhược Ngôn đối với câu cám ơn mạc danh kì diệu của Hiên Viên Lưu Phong có chút trợn tròn hai mắt, nàng cũng chưa nói cái gì đi, nàng chính là đem suy nghĩ của chính mình nói ra thôi, hơn nữa theo như những lời nàng nói cũng không có điều gì ghê gớm nha, có cần thiết như vật sao? Phong Nhược Ngôn không biết, từ một lời nàng nói, cũng làm cho Phong Nhược Ngôn nữ tử hiếm thấy nhanh chóng lan xa , bao nhiêu người, bao nhiêu nữ tử, bị một phen lời nói của Phong Nhược Ngôn khuất phục ! Cũng khó trách, thời đại này, là triều đại phong kiến, lý luận tự do kinh hãi thế tục của Phong Nhược Ngôn như vậy , mà lại kết hợp với cùng cách thư khi trước của Phong Nhược Ngôn, sao lại không khiến cho người người tấm tắc tán dương! Hiên Viên Lưu Phong nhìn bộ dáng mơ hồ ngây ngốc như vậy của nàng, trong lòng lại là một trận thỏa mãn, thiên hạ trong lòng, nàng xinh đẹp, nàng đáng yêu, nàng tốt đẹp, tất cả đều chỉ thuộc về một người là chính mình, như thế này sao có thể không cảm thấy hạnh phúc cùng thảo mãn Kinh thành “Ngươi nói cái gì, hắn thật sự làm như vậy ?” Lạc Vân Cơ bỗng nhiên kinh hãi từ trên giường ngồi dậy, mặc dù con ngươi sâu thẳm tăm tối, nhưng vẫn như cũ có thể cảm nhận được, trong đôi mắt kia có bao nhiêu hận ý! Nửa ngày, Lạc Vân Cơ cố nén cảm giác tức giận muốn giết người, thanh âm xinh đẹp mang theo lạnh lẽo lên tiếng dò hỏi:“Chuyện khi nào!” “Hồi chủ thượng, sau khi người bế quan Hiên Viên Lưu Phong liền sai người sắp đặt, nhưng mà thuộc hạ không dám quấy rầy người!” Bên cạnh một giọng nam thâm độc vang lên, mới vừa nghe, nhưng mà cảm giác thật quen tai! “Hiện tại bọn họ đã sớm vào thành, trọng thần triều đình, bao gồm cả hoàng thượng cũng đã đuổi theo đến Nhiếp chính vương phủ, mà theo tin tức thuộc hạ nghe được, nghe nói Hiên Viên Lưu Phong ở giữa kinh thành Tây Lưu cùng kinh thành Đông Thần an bài ngàn dặm cẩm trang tới đón thú Phong Nhược Ngôn!” Âm thanh thâm độc kia vừa nói xong, cũng sâu sắc cảm nhận được không khí trong bóng đêm cuồn cuộn ngọn lửa tức giận, hơi thở người nọ trên giường cũng không ngừng tăng lên! “Vạn dặm cẩm trang? Hảo, tốt lắm, ha ha…… Vạn dặm cẩm trang……” Lạc Vân Cơ không ngừng lặp đi lặp lại lời nói trong miệng , lệ trong mặt, cũng xuôi theo hai má rơi xuống giường, chỉ nghe thấy “Xuy ” một tiếng, biến mất không dấu tích! “Vị Ương, ngươi nói, Phong Nhược Ngôn kia rốt cuộc là cái dạng người gì ?” Lạc Vân Cơ thanh âm khôi phục lại sự ôn hòa vô hại, nhưng mà chỉ có người quen thuộc với nàng mới biết, càng như thế, nàng mới càng đáng sợ! Trong lòng Vị Ưng mặc niệm lại nữ tử phong hoa tuyệt đại chứng kiến ngày ấy ở Thiên Hạ lâu, đồng thời trong lòng hiện lên một hồi tiếc hận! Nhìn chằm chằm gương mặt nữ nhân trước mặt, cho dù có xinh đẹp hơn nữa, chỉ sợ cũng chỉ có thể tồn tại trong trí nhớ! “Vị Ương chỉ biết là, nàng là chủ nhân Tê Phượng tiêu thừa nhận!” Vị Ương như trước cúi đầu nói! “Ha ha, thật không? Tê phượng tiêu? Bất quá chỉ là vật chết mà thôi, ngươi nói, nàng sao có thể so sách với ta, người mà số mệnh đã định có được Thiên Thần đại lục ?” thanh âm Lạc Vân Cơ vẫn mềm mại như trước, nhưng cũng lộ ra khí phách khó đè nén! “Đương nhiên là như thế, ngài là thần nữ Thiên Thần, tự nhiên là ngạo thị Thiên Thần !” Vị Ương cung kính nói theo lời Lạc Vân Cơ ,ở trên mặt không dám lộ ra bất kì thần sắc khác lạ nào! “Ân!” Lạc Vân Cơ gật gật đầu,“Ương, ngươi càng ngày càng có tài ăn nói !” “Tạ chủ thượng tán thưởng!” “Ương, ngươi nói hắn làm cả một tác phẩm lớn như vậy, vạn dặm cẩm trang, ta không phải là nên đưa ra tâm ý của ta sao?” “Chủ thượng, ý ngài là……” “Dựa theo an bài lúc trước, hiện tại có thể thả ra đi!” “Vâng, Vị Ương hiện tại đi bố trí!” Nói như vậy xong, Vị Ương liền biết mất trong tầm hầm tăm tối! Mà giờ phút này trên mặt Lạc Vân Cơ xuất hiện nụ cười quỷ dị: Hiên Viên Lưu Phong a, ngươi là nam nhân ta xem trọng, ngươi nói ta làm sao lại đem ngươi dâng cho nữ tử khác? Mặc kệ đối phương là ai, dám cản đường nàng, tuyệt đối không được tha thứ dễ dàng! Mà lúc này, xe ngựa Phong Nhược Ngôn đã muốn vào tời kinh thành, trong kinh bởi vì tin tức Hiên Viên vương gia muốn cưới vương phi mà náo nhiệt vô cùng, xe ngựa của Phong Nhược Ngôn chậm rãi chạy, dân chúng hai bên đường chào đón, đồng thời cũng đều dều nghị luận! Thế nhân đều biết, Đông Thần quốc Nhiếp chính vương Hiên Viên Lưu Phong không gần nữ sắc, đến bây giờ tuổi đã sắp ba mươi, trong vương phủ ngay cả một cơ thiếp cũng không hề có, là kim cương vương lão ngũ điển hình của Đông Thần quốc đi, có bao nhiêu người tha thiết được trở thành tân nương của Hiên Viên Lưu Phong, nhưng , nữ nhân có ý đồ đến gần Hiên Viên Lưu Phong, đều không có kết cục tốt đẹp gì, lúc này đây người trước ngã xuống người sau theo lên ngựa, sự cự tuyệt làm cho những người có tà tâm lại không kẻ dám trộm mật! Chỉ là khi mọi người ở đây đều tâm thần nguội lạnh, lại đột nhiên truyền ra tin tức Hiên Viên vương gia thú Phong Nhược Ngôn, lại làm ra ngàm dặm cẩm trang, này lại làm cho những người đó trong lòng lại bốc lên ngọn lửa nóng! Đồng thời cũng muốn nhìn xem Phong Nhược Ngôn trong truyền thuyết rốt cuộc có phong thái gì? Mà Phong Nhược Ngôn cũng không để ý đến âm thanh bàn tán xung quanh, ánh mắt xẹt qua từng cái cửa hàng san sát hai bên ngã tư kinh thành, trong mắt ý cười rõ ràng! Bất quá hơn một tháng thời gian, Tần Hải cũng đã đem sản nghiệp của mình ở Đông Thần quốc mở cửa hàng ở nơi này, ven đường luôn luôn có cửa hàng của chính mình đập vào mắt! Mà lúc này, xe ngựa chạy tới cầu đá phải nhất định phải vượt qua để vào Nhiếp chính vương phủ, mà đội nhân mã vui sướng bên cạnh lại hấp dẫn sự chú ý của Phong Nhược Ngôn ! Nhìn đội nhân mã kia chậm rãi đổ vào hướng nhân mã của Phong Nhược Ngôn , nàng nhướng mày, ngẩng đầu, cũng gặp Hiên Viên Lưu Phong khóe mặt lóe lên u tối……

Mà bên này, đôi mắt sắc của Hiên Viên Lưu Phong cũng đã nhìn thấy tiểu tân nương mà hắn luôn tâm tâm niệm niệmPhong Nhược Ngôn, Hiên Viên Lưu Phong lập tức ghìm chặt dây cương, con ngựa dưới thân nháy mặt đã phi một đoạn thật xa, cùng đại đội nhân đưa dâu nhanh chóng hợp thanh một! Đợi đến khi đám người Liệt Dương hồi phục lại tinh thần, cũng chỉ có thể nhìn thấy một thân hồng y cùng ngựa trắng càng lúc càng xa! “Ai, gặp, dựa theo quy củ thì hiện tại Vương gia vẫn còn chưa thể cùng vương phi gặp mặt đâu nha, thật sự là……” Truy Phong bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, ủ rũ ảo não nói! Rồi sau đó Truy Phong cũng giục ngựa đuổi theo chủ tử khác thường nhà mình, đồng thời hô lớn:“Vương gia, không ổn nha! Vương gia……” Kinh thành Đông Thần quốc , mặc dù tiếp giáp vùng ngoại thành, nhưng mà vẫn có thể trông thấy cách đó không xa là tường thành rộng lớn, một mảnh phồn hoa lộng lẫy, Phong Nhược Ngôn xốc lên mành xe ngựa, ánh mặt không khỏi chuyển hướng đến một mảnh kiến trúc kia, trong lòng trách không được than nhẹ một tiếng, lão công nhà nàng quả thật có bản lĩnh, chính sách ở Đông Thần quốc này hơn phân nửa là đưa ra từ trong tay hắn, thế nhưng hắn lại cố tình từ chối không chịu đảm thận chức vị cao kia mà chỉ tuân thủ hứa hẹn, giúp đỡ tiểu hoàng đế tại vị, bên trong tránh cho nội bộ hoàng thất có hành vi đoạt quyền tranh vị, bên ngoài ngăn ngừa kẻ địch đối với Đông Thần quốc như hổ rình mồi, người bên ngoài trông vào, hắn là người không gì không làm được ở Thiên Thần đại lục, nhưng mà, làm tất cả những gì chình mình không thích, áp lực cùng chua xót trong đó, thế nhân làm sao có thể biết cho được! Hắn mệt chết đi, thực cô độc đi ! Phong Nhược Ngôn không tự giác lại thở dài một hơi, về sau, có ta cùng chàng! Mà lúc này, xe ngựa không có dấu hiệu gì bỗng nhiên ngừng lại, Phong Nhược Ngôn đang muốn nhìn xem chuyện gì phát sinh, chờ nàng một lần nữa xốc lên rèm cửa, Hiên Viên Lưu Phong đã sớm ghìm lại cương ngựa, đứng ở nơi cách chính mình có hơn năm thước, mà những người còn lại chung quanh đều nhất tề quỳ xuống! “Lão công……” Ánh mặt trời chiếu xuống, Hiên Viên Lưu Phong sắc mặt tuấn lãng như ngọc, tản ra ánh sáng trong suốt, thần sắc kinh ngạc vui mừng, không đợi một tiếng “lão công” Phong Nhược Ngôn gọi ra, Hiên Viên Lưu Phong liền dưới ánh mặt kinh ngạc của mọi người không chút cố kỵ phi thân lên, một tay gắt gao ôm lấy Phong Nhược Ngôn vào trong ngực, một tay xốc lên mũ phượng trên đầu Phong Nhược Ngôn, cúi xuống dưới những dây trân châu kết dày, cằm để ở trên trán Phong Nhược Ngôn, nhắm mắt lại,cảm nhận hương thơm thơm mát trên người Phong Nhược Ngôn, mấy ngày không gặp, từng tế bào cao thấp trong người hắn đều kêu gào tưởng nhớ đến hơi thở của nàng! “Lão công, chàng……” “Ngoan, Nhược nhi bảo bối, để cho ta ôm một cái!” cánh tay Hiên Viên Lưu Phong vẫn mạnh mẽ như trước, hận không thể đem Phong Nhược Ngôn dung nhập vào trong cốt tủy, thẳng cho đến khi thân mình Phong Nhược Ngôn vì có chút khó chịu mà vặn vẹo, Hiên Viên Lưu Phong mới bất tri bất giác buông ra! “Bảo bối, phải làm đau nàng hay không?” Hiên Viên Lưu Phong lại hôn lên mắt Phong Nhược Ngôn, nhìn gương mặt long lanh cười như người nằm mộng, hạnh phúc trần ngập trái tim hơn hai mươi năm vẫn trống rỗng của hắn, qua nửa này, Hiên Viên Lưu Phong mới nói một câu:“Nhược nhi bảo bối, ta chờ không kịp muốn gặp nàng, muốn đem nàng thú vào cửa!” “Ta……” Phong Nhược Ngôn đang muốn lên tiếng, nhưng là, lại bị một đạo thanh âm lo lắng bất an đánh gãy lời định nói! “Vương gia, không ổn nha, trước khi bái đường gặp mặt, này…… Này không…… Không ổn nha!” Thanh âm Truy Phong truyền đến, đứt quãng, xem ra hắn phía sau ba chữ này cùng là nửa ngày không tìm ra từ ngữ phù hợp! Hiên Viên Lưu Phong nghe xong sửng sốt, rồi sau đó cũng nhất thời phục hồi tinh thần lại, trong mắt cũng hiện lên thần sắc ảo não! “Nhược nhi bảo bối, đều do ta lo lắng không chu toàn, thực xin lỗi!” Đính hôn chính xác cần chú ý phép tắc, nguyên bản Chiến thần vương gia Hiên Viên Lưu Phong không sợ trời không sợ đất giờ phút này cũng bởi vì một cái tập tục làm cho bất an, Phong Nhược Ngôn thấy trong lòng có chút buồn cười! Nhưng là Phong Nhược Ngôn còn chưa kịp cười ra tiếng, đã bị một người giành trước một bước! “Phốc xích!” Theo sau tiếng cười này, phía ngoài màn kiệu thò vào một cái đầu nhỏ, sắc mặt Hiên Viên Lưu Phong đen không gì khó coi hơn ! “Muội làm sao lại ở đây!” Hiên Viên Lưu Phong ngữ khí sắc bén, mang theo vô tận áp bách! “Ha ha, ca, không mang theo huynh như vậy, cưới lão bà đã quên muội, ta chính là đảm đương phù dâu cho tẩu tử của ta, huynh nói xem ta sao có thể không có ở đây!” Vẻ mặt Hi Phong Hiểu không sao cả, vốn lúc trước đối với vị ca ca lợi hại này có tia sợ hãi, nhưng là hiện tại thôi…… Hiện tại nhìn đến bộ dáng như vợ nhỏ của ca ca lợi hại nhà mình kia, nếu còn có thể sợ hắn, thì chính là xuyên thủng khuôn mặt nhà các nàng, huống chi, chính mình bậy giờ đâu phải chỉ còn có một mình, còn có cứu tinh nha! Nghĩ vậy, Hi Phong Hiểu lại tiếp tục không sợ chết nói :“Ha ha, ca ca, không nghĩ tới tiểu muội ta sống tới từng này tuổi còn có thể nhìn thấy huynh như vậy, ai, thật sự là…… Thật sự là……” Phong Nhược Ngôn nhìn sắc mặt Hiên Viên Lưu Phong, đương nhiên không thể để người khác tùy ý khi dễ lão công nhà mình như vậy, tuy rằng người kia là tiểu muội của lão công nhà nàng! “Ngươi đi xuống cho ta, nếu không, ta cũng không cam đoan là ngươi không thể đứng ở bên cạnh ta!” Phong Nhược Ngôn hướng Hi Phong Hiểu ý tứ hàm xúc không rõ nói! Mà nghe được Phong Nhược Ngôn lời nói, Hi Phong Hiểu vốn những lời muốn nói nhanh chóng vỡ vụn ở trong lòng, rồi sau đó ánh mắt trừng mắt Phong Nhược Ngôn tràn đầy bất mãn, nhìn đến bộ dáng bất vi sở động của Phong Nhược Ngôn, trừng mắt nhìn một hồi cũng đành buông xuống, rồi sau đó hùng hùng hổ hỗ đi ra bên ngoài! Mà Phong Nhược Ngôn cũng hướng Truy Phong, lại đối với hàng vạn người đang ở bên ngoài hai bên đường xem đón dâu nói :“Khởi hành đi, hôm nay Hiên Viên vương gia an vị ở trong cỗ kiệu của Phong Nhược Ngôn ta, quy củ lễ giáo gì, phong tục tập quán cái gì, ta Phong Nhược Ngôn muốn làm, chỉ cần ta Phong Nhược Ngôn cao hứng, đó chính là phồn văn lễ giáo, làm sao đủ nhắc đến? Đi!” Lời nói Phong Nhược Ngôn rơi xuống, sóng to gió lớn trong lòng mọi người dâng lên, đặc biệt là đội ngũ đi theo Hiên Viên Lưu Phong đón dâu, bọn họ vốn là thân tín của Hiên Viên Lưu Phong ở Đông Thần quốc , cũng không có gặp qua Phong Nhược Ngôn, nguyên bản những người này còn chưa hiểu biết tin đồn, đối với vị vương phi đột nhiên toát ra có chút thành kiến, nhưng là hiện tại xem ra, hào khí vân can như vậy há có nữ tử bình thường nào có được, đây mới có thể là nữ tử tương xứng với vương gia nhà mình, này mới có thể xứng với danh xưng Chiến thần vương phi nha! Mà đám người Truy Phong Liệt Dương cũng hai mắt nhìn nhau, rồi sau đó cùng thở dài một hơi, vì đám người chính mình, cũng vì nhà mình vương gia, vương phi bọn họ, quả thật là một độc nhất vộ nhị trên đời, cũng quả thật là yêu vương gia , thật sự là không uổng công vương gia vì nàng nóng ruột nóng gan, cũng thật sự là khó trách vương gia sẽ vì nàng mà có cử chỉ điên rồ! Mà ánh mắt Hiên Viên Lưu Phong sáng quắc như trước nhìn Phong Nhược Ngôn, lại đem Phong Nhược Ngôn tiến nhập vào trong lòng, mười ngón tay gắt gao dây dưa một chỗ! “Nhược nhi bảo bối, cám ơn!” Phong Nhược Ngôn đối với câu cám ơn mạc danh kì diệu của Hiên Viên Lưu Phong có chút trợn tròn hai mắt, nàng cũng chưa nói cái gì đi, nàng chính là đem suy nghĩ của chính mình nói ra thôi, hơn nữa theo như những lời nàng nói cũng không có điều gì ghê gớm nha, có cần thiết như vật sao? Phong Nhược Ngôn không biết, từ một lời nàng nói, cũng làm cho Phong Nhược Ngôn nữ tử hiếm thấy nhanh chóng lan xa , bao nhiêu người, bao nhiêu nữ tử, bị một phen lời nói của Phong Nhược Ngôn khuất phục ! Cũng khó trách, thời đại này, là triều đại phong kiến, lý luận tự do kinh hãi thế tục của Phong Nhược Ngôn như vậy , mà lại kết hợp với cùng cách thư khi trước của Phong Nhược Ngôn, sao lại không khiến cho người người tấm tắc tán dương! Hiên Viên Lưu Phong nhìn bộ dáng mơ hồ ngây ngốc như vậy của nàng, trong lòng lại là một trận thỏa mãn, thiên hạ trong lòng, nàng xinh đẹp, nàng đáng yêu, nàng tốt đẹp, tất cả đều chỉ thuộc về một người là chính mình, như thế này sao có thể không cảm thấy hạnh phúc cùng thảo mãn Kinh thành “Ngươi nói cái gì, hắn thật sự làm như vậy ?” Lạc Vân Cơ bỗng nhiên kinh hãi từ trên giường ngồi dậy, mặc dù con ngươi sâu thẳm tăm tối, nhưng vẫn như cũ có thể cảm nhận được, trong đôi mắt kia có bao nhiêu hận ý! Nửa ngày, Lạc Vân Cơ cố nén cảm giác tức giận muốn giết người, thanh âm xinh đẹp mang theo lạnh lẽo lên tiếng dò hỏi:“Chuyện khi nào!” “Hồi chủ thượng, sau khi người bế quan Hiên Viên Lưu Phong liền sai người sắp đặt, nhưng mà thuộc hạ không dám quấy rầy người!” Bên cạnh một giọng nam thâm độc vang lên, mới vừa nghe, nhưng mà cảm giác thật quen tai! “Hiện tại bọn họ đã sớm vào thành, trọng thần triều đình, bao gồm cả hoàng thượng cũng đã đuổi theo đến Nhiếp chính vương phủ, mà theo tin tức thuộc hạ nghe được, nghe nói Hiên Viên Lưu Phong ở giữa kinh thành Tây Lưu cùng kinh thành Đông Thần an bài ngàn dặm cẩm trang tới đón thú Phong Nhược Ngôn!” Âm thanh thâm độc kia vừa nói xong, cũng sâu sắc cảm nhận được không khí trong bóng đêm cuồn cuộn ngọn lửa tức giận, hơi thở người nọ trên giường cũng không ngừng tăng lên! “Vạn dặm cẩm trang? Hảo, tốt lắm, ha ha…… Vạn dặm cẩm trang……” Lạc Vân Cơ không ngừng lặp đi lặp lại lời nói trong miệng , lệ trong mặt, cũng xuôi theo hai má rơi xuống giường, chỉ nghe thấy “Xuy ” một tiếng, biến mất không dấu tích! “Vị Ương, ngươi nói, Phong Nhược Ngôn kia rốt cuộc là cái dạng người gì ?” Lạc Vân Cơ thanh âm khôi phục lại sự ôn hòa vô hại, nhưng mà chỉ có người quen thuộc với nàng mới biết, càng như thế, nàng mới càng đáng sợ! Trong lòng Vị Ưng mặc niệm lại nữ tử phong hoa tuyệt đại chứng kiến ngày ấy ở Thiên Hạ lâu, đồng thời trong lòng hiện lên một hồi tiếc hận! Nhìn chằm chằm gương mặt nữ nhân trước mặt, cho dù có xinh đẹp hơn nữa, chỉ sợ cũng chỉ có thể tồn tại trong trí nhớ! “Vị Ương chỉ biết là, nàng là chủ nhân Tê Phượng tiêu thừa nhận!” Vị Ương như trước cúi đầu nói! “Ha ha, thật không? Tê phượng tiêu? Bất quá chỉ là vật chết mà thôi, ngươi nói, nàng sao có thể so sách với ta, người mà số mệnh đã định có được Thiên Thần đại lục ?” thanh âm Lạc Vân Cơ vẫn mềm mại như trước, nhưng cũng lộ ra khí phách khó đè nén! “Đương nhiên là như thế, ngài là thần nữ Thiên Thần, tự nhiên là ngạo thị Thiên Thần !” Vị Ương cung kính nói theo lời Lạc Vân Cơ ,ở trên mặt không dám lộ ra bất kì thần sắc khác lạ nào! “Ân!” Lạc Vân Cơ gật gật đầu,“Ương, ngươi càng ngày càng có tài ăn nói !” “Tạ chủ thượng tán thưởng!” “Ương, ngươi nói hắn làm cả một tác phẩm lớn như vậy, vạn dặm cẩm trang, ta không phải là nên đưa ra tâm ý của ta sao?” “Chủ thượng, ý ngài là……” “Dựa theo an bài lúc trước, hiện tại có thể thả ra đi!” “Vâng, Vị Ương hiện tại đi bố trí!” Nói như vậy xong, Vị Ương liền biết mất trong tầm hầm tăm tối! Mà giờ phút này trên mặt Lạc Vân Cơ xuất hiện nụ cười quỷ dị: Hiên Viên Lưu Phong a, ngươi là nam nhân ta xem trọng, ngươi nói ta làm sao lại đem ngươi dâng cho nữ tử khác? Mặc kệ đối phương là ai, dám cản đường nàng, tuyệt đối không được tha thứ dễ dàng! Mà lúc này, xe ngựa Phong Nhược Ngôn đã muốn vào tời kinh thành, trong kinh bởi vì tin tức Hiên Viên vương gia muốn cưới vương phi mà náo nhiệt vô cùng, xe ngựa của Phong Nhược Ngôn chậm rãi chạy, dân chúng hai bên đường chào đón, đồng thời cũng đều dều nghị luận! Thế nhân đều biết, Đông Thần quốc Nhiếp chính vương Hiên Viên Lưu Phong không gần nữ sắc, đến bây giờ tuổi đã sắp ba mươi, trong vương phủ ngay cả một cơ thiếp cũng không hề có, là kim cương vương lão ngũ điển hình của Đông Thần quốc đi, có bao nhiêu người tha thiết được trở thành tân nương của Hiên Viên Lưu Phong, nhưng , nữ nhân có ý đồ đến gần Hiên Viên Lưu Phong, đều không có kết cục tốt đẹp gì, lúc này đây người trước ngã xuống người sau theo lên ngựa, sự cự tuyệt làm cho những người có tà tâm lại không kẻ dám trộm mật! Chỉ là khi mọi người ở đây đều tâm thần nguội lạnh, lại đột nhiên truyền ra tin tức Hiên Viên vương gia thú Phong Nhược Ngôn, lại làm ra ngàm dặm cẩm trang, này lại làm cho những người đó trong lòng lại bốc lên ngọn lửa nóng! Đồng thời cũng muốn nhìn xem Phong Nhược Ngôn trong truyền thuyết rốt cuộc có phong thái gì? Mà Phong Nhược Ngôn cũng không để ý đến âm thanh bàn tán xung quanh, ánh mắt xẹt qua từng cái cửa hàng san sát hai bên ngã tư kinh thành, trong mắt ý cười rõ ràng! Bất quá hơn một tháng thời gian, Tần Hải cũng đã đem sản nghiệp của mình ở Đông Thần quốc mở cửa hàng ở nơi này, ven đường luôn luôn có cửa hàng của chính mình đập vào mắt! Mà lúc này, xe ngựa chạy tới cầu đá phải nhất định phải vượt qua để vào Nhiếp chính vương phủ, mà đội nhân mã vui sướng bên cạnh lại hấp dẫn sự chú ý của Phong Nhược Ngôn ! Nhìn đội nhân mã kia chậm rãi đổ vào hướng nhân mã của Phong Nhược Ngôn , nàng nhướng mày, ngẩng đầu, cũng gặp Hiên Viên Lưu Phong khóe mặt lóe lên u tối……

Mà bên này, đôi mắt sắc của Hiên Viên Lưu Phong cũng đã nhìn thấy tiểu tân nương mà hắn luôn tâm tâm niệm niệmPhong Nhược Ngôn, Hiên Viên Lưu Phong lập tức ghìm chặt dây cương, con ngựa dưới thân nháy mặt đã phi một đoạn thật xa, cùng đại đội nhân đưa dâu nhanh chóng hợp thanh một! Đợi đến khi đám người Liệt Dương hồi phục lại tinh thần, cũng chỉ có thể nhìn thấy một thân hồng y cùng ngựa trắng càng lúc càng xa! “Ai, gặp, dựa theo quy củ thì hiện tại Vương gia vẫn còn chưa thể cùng vương phi gặp mặt đâu nha, thật sự là……” Truy Phong bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, ủ rũ ảo não nói! Rồi sau đó Truy Phong cũng giục ngựa đuổi theo chủ tử khác thường nhà mình, đồng thời hô lớn:“Vương gia, không ổn nha! Vương gia……” Kinh thành Đông Thần quốc , mặc dù tiếp giáp vùng ngoại thành, nhưng mà vẫn có thể trông thấy cách đó không xa là tường thành rộng lớn, một mảnh phồn hoa lộng lẫy, Phong Nhược Ngôn xốc lên mành xe ngựa, ánh mặt không khỏi chuyển hướng đến một mảnh kiến trúc kia, trong lòng trách không được than nhẹ một tiếng, lão công nhà nàng quả thật có bản lĩnh, chính sách ở Đông Thần quốc này hơn phân nửa là đưa ra từ trong tay hắn, thế nhưng hắn lại cố tình từ chối không chịu đảm thận chức vị cao kia mà chỉ tuân thủ hứa hẹn, giúp đỡ tiểu hoàng đế tại vị, bên trong tránh cho nội bộ hoàng thất có hành vi đoạt quyền tranh vị, bên ngoài ngăn ngừa kẻ địch đối với Đông Thần quốc như hổ rình mồi, người bên ngoài trông vào, hắn là người không gì không làm được ở Thiên Thần đại lục, nhưng mà, làm tất cả những gì chình mình không thích, áp lực cùng chua xót trong đó, thế nhân làm sao có thể biết cho được! Hắn mệt chết đi, thực cô độc đi ! Phong Nhược Ngôn không tự giác lại thở dài một hơi, về sau, có ta cùng chàng! Mà lúc này, xe ngựa không có dấu hiệu gì bỗng nhiên ngừng lại, Phong Nhược Ngôn đang muốn nhìn xem chuyện gì phát sinh, chờ nàng một lần nữa xốc lên rèm cửa, Hiên Viên Lưu Phong đã sớm ghìm lại cương ngựa, đứng ở nơi cách chính mình có hơn năm thước, mà những người còn lại chung quanh đều nhất tề quỳ xuống! “Lão công……” Ánh mặt trời chiếu xuống, Hiên Viên Lưu Phong sắc mặt tuấn lãng như ngọc, tản ra ánh sáng trong suốt, thần sắc kinh ngạc vui mừng, không đợi một tiếng “lão công” Phong Nhược Ngôn gọi ra, Hiên Viên Lưu Phong liền dưới ánh mặt kinh ngạc của mọi người không chút cố kỵ phi thân lên, một tay gắt gao ôm lấy Phong Nhược Ngôn vào trong ngực, một tay xốc lên mũ phượng trên đầu Phong Nhược Ngôn, cúi xuống dưới những dây trân châu kết dày, cằm để ở trên trán Phong Nhược Ngôn, nhắm mắt lại,cảm nhận hương thơm thơm mát trên người Phong Nhược Ngôn, mấy ngày không gặp, từng tế bào cao thấp trong người hắn đều kêu gào tưởng nhớ đến hơi thở của nàng! “Lão công, chàng……” “Ngoan, Nhược nhi bảo bối, để cho ta ôm một cái!” cánh tay Hiên Viên Lưu Phong vẫn mạnh mẽ như trước, hận không thể đem Phong Nhược Ngôn dung nhập vào trong cốt tủy, thẳng cho đến khi thân mình Phong Nhược Ngôn vì có chút khó chịu mà vặn vẹo, Hiên Viên Lưu Phong mới bất tri bất giác buông ra! “Bảo bối, phải làm đau nàng hay không?” Hiên Viên Lưu Phong lại hôn lên mắt Phong Nhược Ngôn, nhìn gương mặt long lanh cười như người nằm mộng, hạnh phúc trần ngập trái tim hơn hai mươi năm vẫn trống rỗng của hắn, qua nửa này, Hiên Viên Lưu Phong mới nói một câu:“Nhược nhi bảo bối, ta chờ không kịp muốn gặp nàng, muốn đem nàng thú vào cửa!” “Ta……” Phong Nhược Ngôn đang muốn lên tiếng, nhưng là, lại bị một đạo thanh âm lo lắng bất an đánh gãy lời định nói! “Vương gia, không ổn nha, trước khi bái đường gặp mặt, này…… Này không…… Không ổn nha!” Thanh âm Truy Phong truyền đến, đứt quãng, xem ra hắn phía sau ba chữ này cùng là nửa ngày không tìm ra từ ngữ phù hợp! Hiên Viên Lưu Phong nghe xong sửng sốt, rồi sau đó cũng nhất thời phục hồi tinh thần lại, trong mắt cũng hiện lên thần sắc ảo não! “Nhược nhi bảo bối, đều do ta lo lắng không chu toàn, thực xin lỗi!” Đính hôn chính xác cần chú ý phép tắc, nguyên bản Chiến thần vương gia Hiên Viên Lưu Phong không sợ trời không sợ đất giờ phút này cũng bởi vì một cái tập tục làm cho bất an, Phong Nhược Ngôn thấy trong lòng có chút buồn cười! Nhưng là Phong Nhược Ngôn còn chưa kịp cười ra tiếng, đã bị một người giành trước một bước! “Phốc xích!” Theo sau tiếng cười này, phía ngoài màn kiệu thò vào một cái đầu nhỏ, sắc mặt Hiên Viên Lưu Phong đen không gì khó coi hơn ! “Muội làm sao lại ở đây!” Hiên Viên Lưu Phong ngữ khí sắc bén, mang theo vô tận áp bách! “Ha ha, ca, không mang theo huynh như vậy, cưới lão bà đã quên muội, ta chính là đảm đương phù dâu cho tẩu tử của ta, huynh nói xem ta sao có thể không có ở đây!” Vẻ mặt Hi Phong Hiểu không sao cả, vốn lúc trước đối với vị ca ca lợi hại này có tia sợ hãi, nhưng là hiện tại thôi…… Hiện tại nhìn đến bộ dáng như vợ nhỏ của ca ca lợi hại nhà mình kia, nếu còn có thể sợ hắn, thì chính là xuyên thủng khuôn mặt nhà các nàng, huống chi, chính mình bậy giờ đâu phải chỉ còn có một mình, còn có cứu tinh nha! Nghĩ vậy, Hi Phong Hiểu lại tiếp tục không sợ chết nói :“Ha ha, ca ca, không nghĩ tới tiểu muội ta sống tới từng này tuổi còn có thể nhìn thấy huynh như vậy, ai, thật sự là…… Thật sự là……” Phong Nhược Ngôn nhìn sắc mặt Hiên Viên Lưu Phong, đương nhiên không thể để người khác tùy ý khi dễ lão công nhà mình như vậy, tuy rằng người kia là tiểu muội của lão công nhà nàng! “Ngươi đi xuống cho ta, nếu không, ta cũng không cam đoan là ngươi không thể đứng ở bên cạnh ta!” Phong Nhược Ngôn hướng Hi Phong Hiểu ý tứ hàm xúc không rõ nói! Mà nghe được Phong Nhược Ngôn lời nói, Hi Phong Hiểu vốn những lời muốn nói nhanh chóng vỡ vụn ở trong lòng, rồi sau đó ánh mắt trừng mắt Phong Nhược Ngôn tràn đầy bất mãn, nhìn đến bộ dáng bất vi sở động của Phong Nhược Ngôn, trừng mắt nhìn một hồi cũng đành buông xuống, rồi sau đó hùng hùng hổ hỗ đi ra bên ngoài! Mà Phong Nhược Ngôn cũng hướng Truy Phong, lại đối với hàng vạn người đang ở bên ngoài hai bên đường xem đón dâu nói :“Khởi hành đi, hôm nay Hiên Viên vương gia an vị ở trong cỗ kiệu của Phong Nhược Ngôn ta, quy củ lễ giáo gì, phong tục tập quán cái gì, ta Phong Nhược Ngôn muốn làm, chỉ cần ta Phong Nhược Ngôn cao hứng, đó chính là phồn văn lễ giáo, làm sao đủ nhắc đến? Đi!” Lời nói Phong Nhược Ngôn rơi xuống, sóng to gió lớn trong lòng mọi người dâng lên, đặc biệt là đội ngũ đi theo Hiên Viên Lưu Phong đón dâu, bọn họ vốn là thân tín của Hiên Viên Lưu Phong ở Đông Thần quốc , cũng không có gặp qua Phong Nhược Ngôn, nguyên bản những người này còn chưa hiểu biết tin đồn, đối với vị vương phi đột nhiên toát ra có chút thành kiến, nhưng là hiện tại xem ra, hào khí vân can như vậy há có nữ tử bình thường nào có được, đây mới có thể là nữ tử tương xứng với vương gia nhà mình, này mới có thể xứng với danh xưng Chiến thần vương phi nha! Mà đám người Truy Phong Liệt Dương cũng hai mắt nhìn nhau, rồi sau đó cùng thở dài một hơi, vì đám người chính mình, cũng vì nhà mình vương gia, vương phi bọn họ, quả thật là một độc nhất vộ nhị trên đời, cũng quả thật là yêu vương gia , thật sự là không uổng công vương gia vì nàng nóng ruột nóng gan, cũng thật sự là khó trách vương gia sẽ vì nàng mà có cử chỉ điên rồ! Mà ánh mắt Hiên Viên Lưu Phong sáng quắc như trước nhìn Phong Nhược Ngôn, lại đem Phong Nhược Ngôn tiến nhập vào trong lòng, mười ngón tay gắt gao dây dưa một chỗ! “Nhược nhi bảo bối, cám ơn!” Phong Nhược Ngôn đối với câu cám ơn mạc danh kì diệu của Hiên Viên Lưu Phong có chút trợn tròn hai mắt, nàng cũng chưa nói cái gì đi, nàng chính là đem suy nghĩ của chính mình nói ra thôi, hơn nữa theo như những lời nàng nói cũng không có điều gì ghê gớm nha, có cần thiết như vật sao? Phong Nhược Ngôn không biết, từ một lời nàng nói, cũng làm cho Phong Nhược Ngôn nữ tử hiếm thấy nhanh chóng lan xa , bao nhiêu người, bao nhiêu nữ tử, bị một phen lời nói của Phong Nhược Ngôn khuất phục ! Cũng khó trách, thời đại này, là triều đại phong kiến, lý luận tự do kinh hãi thế tục của Phong Nhược Ngôn như vậy , mà lại kết hợp với cùng cách thư khi trước của Phong Nhược Ngôn, sao lại không khiến cho người người tấm tắc tán dương! Hiên Viên Lưu Phong nhìn bộ dáng mơ hồ ngây ngốc như vậy của nàng, trong lòng lại là một trận thỏa mãn, thiên hạ trong lòng, nàng xinh đẹp, nàng đáng yêu, nàng tốt đẹp, tất cả đều chỉ thuộc về một người là chính mình, như thế này sao có thể không cảm thấy hạnh phúc cùng thảo mãn Kinh thành “Ngươi nói cái gì, hắn thật sự làm như vậy ?” Lạc Vân Cơ bỗng nhiên kinh hãi từ trên giường ngồi dậy, mặc dù con ngươi sâu thẳm tăm tối, nhưng vẫn như cũ có thể cảm nhận được, trong đôi mắt kia có bao nhiêu hận ý! Nửa ngày, Lạc Vân Cơ cố nén cảm giác tức giận muốn giết người, thanh âm xinh đẹp mang theo lạnh lẽo lên tiếng dò hỏi:“Chuyện khi nào!” “Hồi chủ thượng, sau khi người bế quan Hiên Viên Lưu Phong liền sai người sắp đặt, nhưng mà thuộc hạ không dám quấy rầy người!” Bên cạnh một giọng nam thâm độc vang lên, mới vừa nghe, nhưng mà cảm giác thật quen tai! “Hiện tại bọn họ đã sớm vào thành, trọng thần triều đình, bao gồm cả hoàng thượng cũng đã đuổi theo đến Nhiếp chính vương phủ, mà theo tin tức thuộc hạ nghe được, nghe nói Hiên Viên Lưu Phong ở giữa kinh thành Tây Lưu cùng kinh thành Đông Thần an bài ngàn dặm cẩm trang tới đón thú Phong Nhược Ngôn!” Âm thanh thâm độc kia vừa nói xong, cũng sâu sắc cảm nhận được không khí trong bóng đêm cuồn cuộn ngọn lửa tức giận, hơi thở người nọ trên giường cũng không ngừng tăng lên! “Vạn dặm cẩm trang? Hảo, tốt lắm, ha ha…… Vạn dặm cẩm trang……” Lạc Vân Cơ không ngừng lặp đi lặp lại lời nói trong miệng , lệ trong mặt, cũng xuôi theo hai má rơi xuống giường, chỉ nghe thấy “Xuy ” một tiếng, biến mất không dấu tích! “Vị Ương, ngươi nói, Phong Nhược Ngôn kia rốt cuộc là cái dạng người gì ?” Lạc Vân Cơ thanh âm khôi phục lại sự ôn hòa vô hại, nhưng mà chỉ có người quen thuộc với nàng mới biết, càng như thế, nàng mới càng đáng sợ! Trong lòng Vị Ưng mặc niệm lại nữ tử phong hoa tuyệt đại chứng kiến ngày ấy ở Thiên Hạ lâu, đồng thời trong lòng hiện lên một hồi tiếc hận! Nhìn chằm chằm gương mặt nữ nhân trước mặt, cho dù có xinh đẹp hơn nữa, chỉ sợ cũng chỉ có thể tồn tại trong trí nhớ! “Vị Ương chỉ biết là, nàng là chủ nhân Tê Phượng tiêu thừa nhận!” Vị Ương như trước cúi đầu nói! “Ha ha, thật không? Tê phượng tiêu? Bất quá chỉ là vật chết mà thôi, ngươi nói, nàng sao có thể so sách với ta, người mà số mệnh đã định có được Thiên Thần đại lục ?” thanh âm Lạc Vân Cơ vẫn mềm mại như trước, nhưng cũng lộ ra khí phách khó đè nén! “Đương nhiên là như thế, ngài là thần nữ Thiên Thần, tự nhiên là ngạo thị Thiên Thần !” Vị Ương cung kính nói theo lời Lạc Vân Cơ ,ở trên mặt không dám lộ ra bất kì thần sắc khác lạ nào! “Ân!” Lạc Vân Cơ gật gật đầu,“Ương, ngươi càng ngày càng có tài ăn nói !” “Tạ chủ thượng tán thưởng!” “Ương, ngươi nói hắn làm cả một tác phẩm lớn như vậy, vạn dặm cẩm trang, ta không phải là nên đưa ra tâm ý của ta sao?” “Chủ thượng, ý ngài là……” “Dựa theo an bài lúc trước, hiện tại có thể thả ra đi!” “Vâng, Vị Ương hiện tại đi bố trí!” Nói như vậy xong, Vị Ương liền biết mất trong tầm hầm tăm tối! Mà giờ phút này trên mặt Lạc Vân Cơ xuất hiện nụ cười quỷ dị: Hiên Viên Lưu Phong a, ngươi là nam nhân ta xem trọng, ngươi nói ta làm sao lại đem ngươi dâng cho nữ tử khác? Mặc kệ đối phương là ai, dám cản đường nàng, tuyệt đối không được tha thứ dễ dàng! Mà lúc này, xe ngựa Phong Nhược Ngôn đã muốn vào tời kinh thành, trong kinh bởi vì tin tức Hiên Viên vương gia muốn cưới vương phi mà náo nhiệt vô cùng, xe ngựa của Phong Nhược Ngôn chậm rãi chạy, dân chúng hai bên đường chào đón, đồng thời cũng đều dều nghị luận! Thế nhân đều biết, Đông Thần quốc Nhiếp chính vương Hiên Viên Lưu Phong không gần nữ sắc, đến bây giờ tuổi đã sắp ba mươi, trong vương phủ ngay cả một cơ thiếp cũng không hề có, là kim cương vương lão ngũ điển hình của Đông Thần quốc đi, có bao nhiêu người tha thiết được trở thành tân nương của Hiên Viên Lưu Phong, nhưng , nữ nhân có ý đồ đến gần Hiên Viên Lưu Phong, đều không có kết cục tốt đẹp gì, lúc này đây người trước ngã xuống người sau theo lên ngựa, sự cự tuyệt làm cho những người có tà tâm lại không kẻ dám trộm mật! Chỉ là khi mọi người ở đây đều tâm thần nguội lạnh, lại đột nhiên truyền ra tin tức Hiên Viên vương gia thú Phong Nhược Ngôn, lại làm ra ngàm dặm cẩm trang, này lại làm cho những người đó trong lòng lại bốc lên ngọn lửa nóng! Đồng thời cũng muốn nhìn xem Phong Nhược Ngôn trong truyền thuyết rốt cuộc có phong thái gì? Mà Phong Nhược Ngôn cũng không để ý đến âm thanh bàn tán xung quanh, ánh mắt xẹt qua từng cái cửa hàng san sát hai bên ngã tư kinh thành, trong mắt ý cười rõ ràng! Bất quá hơn một tháng thời gian, Tần Hải cũng đã đem sản nghiệp của mình ở Đông Thần quốc mở cửa hàng ở nơi này, ven đường luôn luôn có cửa hàng của chính mình đập vào mắt! Mà lúc này, xe ngựa chạy tới cầu đá phải nhất định phải vượt qua để vào Nhiếp chính vương phủ, mà đội nhân mã vui sướng bên cạnh lại hấp dẫn sự chú ý của Phong Nhược Ngôn ! Nhìn đội nhân mã kia chậm rãi đổ vào hướng nhân mã của Phong Nhược Ngôn , nàng nhướng mày, ngẩng đầu, cũng gặp Hiên Viên Lưu Phong khóe mặt lóe lên u tối……

Truyện convert hay : Tuyệt Thế Võ Hồn

Truyện Y Sủng Cuồng Phi

Truyện Ngôn Tình - Truyện Ngôn Tình Full (Ngôn Tình Hoàn) - Đọc truyện Ngôn Tình online, mê đọc truyện Ngôn Tìnhtruyện Ngôn Tình hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện Ngôn Tình mới thuộc các thể loại đặc sắc như truyện Ngôn Tình Sắctruyện Ngôn Tình Sủng, hay truyện Ngôn Tình hài một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị như di động và máy tính bảng.

Chuyên mục: Kinh Nghiệm Đọc Truyện, Review Truyện