Toptruyenhay.edu.vn

Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi

Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi - Chương 115: Chi bằng mua lại Vạn Phúc Lâu

Edit: Thiên Âm

“Ca ca nói rất đúng, con đồng ý lời ca ca nói” Cách nghĩ của Triệu Tương Nghi và Triệu Hoằng Lâm quả nhiên là giống nhau, mấy hôm trước Vạn Phúc Lâu truyền tin tới sẽ chuyển nơi làm ăn, Triệu Tương Nghi nghĩ tới nghĩ lui cũng nghĩ đến điều này. Nàng vốn khuyên người nhà đi theo con đường kinh thương này, vì thời đại này rất tiến bộ, vì ở đây thương nhân không chỉ không có bị xem là tiện tịch mà địa vị ngược lại cao hơn nông hộ gấp mấy lần, huống hồ con đường kinh thương này kiếm tiền là nhanh nhất, nếu nhà nàng muốn giàu lên nhanh chóng, cũng chỉ có thể đi bằng con đường kinh thương mà thôi.

Triệu Tín Lương suy nghĩ một hồi, cuối cùng mở miệng nói: “Kỳ thực cha cũng đã nghĩ tới, chẳng qua cha muốn nói với hai đứa một lời nói thật.” Nở nụ cười hàm hậu rồi nói tiếp: “Mấy năm trước, khi còn trong cảnh nghèo khó, cha cũng đã suy nghĩ như vậy, khi đó cha mong muốn ra ngoài xông xáo một lần, nếu phải dựa vào ruộng đất tổ tiên để lại nuôi sống cả nhà, như vậy cũng đừng mong đến việc kiếm thêm tiền, cùng lắm chỉ đủ ăn đủ mặc. Chỉ là khi đó có tâm nhưng hoàn cảnh lại không cho phép, sự thật là khi đó cha vẫn mơ mộng hão huyền, không dám bỏ lại cả nhà, một mình ra ngoài làm ăn, sợ mọi người trong nhà lại lo lắng thêm. Nhưng bây giờ, nhà chúng ta không giống như ngày trước, nếu thật muốn mở một tửu lâu trên trấn, cũng không phải là không được, chỉ là phải chịu khổ ngay từ đầu một chút, nhà chúng ta có thể vượt qua cái khó khăn ấy, kiên trì tới cùng, chắc chắn ngày sau sẽ thành công. “

“Cha nói rất đúng.” Triệu Tương Nghi cười rất vui vẻ, xem ra phụ thân có tài làm ăn bẩm sinh đây, chỉ là suốt ngày làm việc dưới đồng thật uổng phí tài năng nha.

“Mấy ngày trước, lúc còn ở trên trấn, con có nghe ngóng.” Giọng nói của Triệu Hoằng Lâm lại cất lên lần nữa, đại sảnh lập tức yên tĩnh lại. “Mạc lão bản giống như có ý tứ này.”



“Thật ra…nếu theo lời chúng ta nói mà thi hành thì rất khó.” Đang nói, Triệu Hoằng Lâm liền nhíu mày lại, “Mạc lão bản đã có ý định này lâu lắm rồi…Tuy nói rằng ông ấy sẽ đến huyện Giang Ninh mở tửu lâu mới, nhưng không nghĩa là Vạn Phúc Lâu ở trấn Thanh Hà này sẽ không mở cửa làm ăn. Theo ý ông ấy là ở huyện Giang Ninh mở một cái tửu lâu, còn Vạn Phúc Lâu ở trấn Thanh Hà này vẫn giữ lại mà buôn bán tiếp…”

“Nói cách khác, nếu như nhà chúng ta muốn mở một tửu lâu mới ở trấn trên, có thể đoạt sinh ý của Vạn Phúc Lâu?” Nghĩ một chút, Triệu Tương Nghi yếu ớt mở miệng nói.

Triệu Hoằng Lâm gật đầu, như đã suy tính từ lâu, đấu tranh trong đầu rồi nhìn Triệu Tín Lương: “Thật ra có một biện pháp, chỉ là không biết có nên làm hay không, nếu làm thì có hơi khó khăn.”

“Con nói xem?” Triệu Tín Lương kinh ngạc nhìn hai đứa con thông tuệ của mình, cho nên Triệu Tương Nghi bây giờ có biểu hiện không giống với hài tử bình thường thì Triệu Tín Lương cũng không hoài nghi, vì hắn thấy, thông minh đó là truyền từ Triệu Hoằng Lâm sang, có con trai hiểu chuyện đi đầu, con gái lại thông tuệ, cũng là chẳng có gì lạ.


Triệu Hoằng Lâm hơi do dự nhưng cuối cùng vẫn nói ra: “Nhà chúng ta có thể mua lại Vạn Phúc Lâu để tiếp tục buôn bán, làm vậy Mạc lão bản có thể không đồng ý, vì không có ai chịu buông tha cho lợi ích lâu dài của mình mà đem dâng cho người khác cả.”

Nghe xong lời của con trai, Triệu Tín Lương rất tán đồng gật đầu: “Đúng vậy, nếu làm thế, thứ nhất sẽ làm Mạc lão bản khó xử không nói, thứ hai sẽ làm tổn thương đến hòa khí hai bên, đối với ngày sau mà nói, hoặc nhiều hoặc ít đều không có lợi.”

“Con có biện pháp khác.” Đột nhiên Triệu Tương Nghi lên tiếng, một câu nói này của nàng làm cho Triệu Hoằng Lâm và Triệu Tín Lương đều kinh ngạc.


“Tiểu muội nói mau.” Triệu Hoằng Lâm có chút nóng nảy.


Triệu Tương Nghi không phải cố ý thừa nước đục thả câu, mà thực sự đã nghĩ ra một biện pháp vẹn toàn, sau khi sắp xếp lại câu chữ, mới chậm rãi diễn đạt: “Chúng ta có thể làm như vầy, nếu như Mạc lão bản thực sự có ý định tiếp tục làm ăn ở Vạn Phúc Lâu, chúng ta có thể thương lượng với Mạc lão bản. Đầu tiên nhà ta đem một khoản tiền mua lại Vạn Phúc Lâu, sau đó thương lượng với Mạc lão bản, từ nay về sau, nhà chúng ta có thể cung cấp hương liệu miễn phí cho tửu lâu ở huyện Giang Ninh của Mạc lão bản, cũng hứa hẹn rằng, sau này ngoại trừ tửu lâu của chúng ta và tửu lâu của ông ấy, sẽ không đem hương liệu bán cho một tửu lâu nào khác, như vậy có thể tự mình buôn bán rồi.”

“Hương liệu của nhàchúng ta bán hại lượng bạc một cân …Mà tửu lâu ở huyện Giang Ninh chắc chắn sẽ lớn hơn Vạn Phúc Lâu nhiều, cho nên hương liệu sẽ cần nhiều hơn…Nếu như đem số hương liệu nhân đôi lên với sô mà chúng ta cung cấp mỗi tháng cho Vạn Phúc Lâu mà nói, nhà chúng ta phải cung cấp cho tửu lâu mới của họ hai mươi cân, tính sơ thôi qua thì một tháng 40 lượng bạc vậy một năm là 480 lượng bạc, cũng gần 500 lượng rồi, cái giá như vậy làm cho ai nấy phải khó tin.” Triệu Hoằng Lâm dựa theo lời nói của tiểu muội tính toán một chút, nếu như làm vậy, Mạc lão bản không những không bị lỗ mà ngược lại còn tiết kiệm được một khoản tiền lớn.

Tiền làm hương liệu cũng không nhiều lắm, nếu như bọn họ miễn lấy tiền hương liệu của Mạc lão bản, cũng không thua lỗ nhiều.

(bạn đang đọc truyện Cuộc sống nông thôn nhàn rỗi – Vitamin C được edit tại Âm Dương Cung. Chúc các bạn có những phút giây đọc truyện vui vẻ >.

Truyện Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi

Truyện Ngôn Tình - Truyện Ngôn Tình Full (Ngôn Tình Hoàn) - Đọc truyện Ngôn Tình online, mê đọc truyện Ngôn Tìnhtruyện Ngôn Tình hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện Ngôn Tình mới thuộc các thể loại đặc sắc như truyện Ngôn Tình Sắctruyện Ngôn Tình Sủng, hay truyện Ngôn Tình hài một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị như di động và máy tính bảng.

Chuyên mục: Kinh Nghiệm Đọc Truyện, Review Truyện