Toptruyenhay.edu.vn

Võng Du chi Phong Lưu Kị Sĩ

Chương 134: LIÊN HOA ĐÀM BIÊN

"Thời khắc này thật hạnh phúc, cảm giác thật tuyệt."

Trong lòng ta lúc này vô cùng hỗn loạn, ta thật sự không nghĩ tới minh lại ôm Ngọc Nhã, tuy vậy nhưng cảm giác thật hạnh phúc, những bất chợt ta lại nghĩ mình thật vô sỉ, dã tâm của ta với mỹ nữ thật sự là quá lớn.

Ngoài dự liệu của ta, Lăng Ngọc Nhã cũng không có phản kháng, trong nháy mắt khi ta ôm lấy cơ thể nàng, thân thể mềm mại của nàng hơi run rẩy, nhưng rất nhanh thân thể của nàng cũng bình thường trở lại, để mặc cho đôi tay ta vuốt ve cơ thể nàng.

Nam nhân ôm nàng, đây là chuyện chưa từng có bao giờ, Lăng Ngọc Nhã thiếu chút nữa đã đẩy nam nhân này ra, nhưng mà đột nhiên nàng nhớ tới, người ôm nàng chính là Lâm Phong, người đã làm nàng thương tâm rất nhiều. Trong phút chốc, Lăng Ngọc Nhã cảm thấy toàn thân vô lực, cảm giác vô cùng hạnh phúc nhưng cũng ngập tràn ủy khuất, hóa ra là lâu như vậy giấc mộng của nàng mới được thực hiện.

Lăng Ngọc Nhã toàn thân đột nhiên vô lực, ngọc thể nhẹ nhàng dựa vào lòng ta, cảm thụ hơi thở mạnh mẽ của nam nhân đang ôm nàng. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện.YY

Ngoại trừ nam nhân này, chưa có nam nhân nào có thể lọt vào mắt nàng được, cũng không có nam nhân nào có thể ôm nàng, đối với hắn, mặt ngoài thì Lăng Ngọc Nhã tỏ ra rất bình tĩnh, nhưng mà trong nội tâm nàng đã sớm yêu hắn rôig, nếu không có nam nhân xấu xa này, cuộc đời của nàng rất nhàm chán và u ám.

Nam nhân này, nàng đã sớm yêu hắn ngay từ lần đầu gặp mặt, từ đó cho đến lúc này, sau khi bị nam nhân này ôm lấy, nàng đã biết cuộc đời này của nàng đã không thể thiếu hắn nữa rồi.

Lăng Ngọc Nhã cảm thụ được lồng ngực khỏe mạnh của ta, đây không phải là giấc mơ mà mỗi đêm nàng vẫn mơ, nàng bây giờ đang cảm nhận thật chân thực lồng ngực hắn.


"Lâm Phong."

Lăng Ngọc Nhã cảm nhận được hơi thở của ta, cảm nhận được cơ thể ta, thầm chí nàng còn cảm nhận được nhịp tim của nam nhân này rất nhanh, nàng thoải mái nhắm mắt lại, trước mắt nam nhân này, nam nhân mà nàng yêu, nàng hoàn toàn dẹp bỏ đi tự tôn, không còn là tiểu công chúa của một gia tộc lớn nữa, không còn là thần nữ khiến mọi người kính nể, nàng chỉ còn là một thiếu nữ đang say đắm trong lòng người yêu, là một thiếu nữ mong được nam nhân của nàng thương yêu.

Giống như bây giờ, được ta nhẹ nhàng ôm lấy.


"Lâm Phong, anh là đồ đại bại hoại,"

Lăng Ngọc Nhã trong lòng vô cùng yêu nam nhân này, nàng rất muốn biết vị trí của mình trong lòng hắn, nàng thật sự muốn biết trong lòng hắn nàng có thể so sánh được với Vương Mộng Tuyết hay không?

"Lâm Phong, tại sao? Tại sao lại đối với em như vậy."

Nàng nghĩ tới nam nhân háo sắc này, ba tâm hai ý, là hoa hoa công tử đã cướp đi phương tâm của nàng, cướp đi tình yêu của nàng, nhưng mà hắn lại không để ý đến nàng là sao?
Lăng Ngọc Nhã hận chết hắn, nhưng mà càng là hận, nàng lại càng là không cách nào khống chế được tình cảm của mình, nàng càng mong có được tình yêu của hắn, nếu không có hắn, cuộc sống của nàng đã không còn ý nghĩa nữa rồi.

"Lâm Phong, em có thể đi vào nội tâm của anh không, liệu em có thể thành nữ nhân của anh không? Hoặc anhcó thể nói ra tâm ý của mình với em không?"

Trong lòng Lăng Ngọc Nhã lặng lẽ hỏi, nàng rất muốn chính miệng hỏi hắn, nhưng mà nàng lại sợ nhận được câu trả lời mà nàng sợ nhất. Nhưng thôi quên đi, lần này nàng trở về đây để gặp hắn, nàng nhất định sẽ không rời xa hắn nữa.

Lăng Ngọc Nhã lúc trước sau khi tốt nghiệp nàng đã rời đi, nàng muốn dùng thời gian để quên đi hắn, những mà nàng đã thất bại, nàng càng cố gắng quên thì lại càng nhớ nhung hắn hơn.

"Lâm Phong, em yêu anh."

Trong lòng Lăng Ngọc Nhã âm thầm nói, nàng càng cố gắng nép vào lòng ta hơn, cảm thụ hơi thở và cơ thể ta, nàng cảm thấy được hắn bao bọc, được hắn bảo vệ là một điều rất hạnh phúc.

Ngọc Nhã, nàng đang vô tình hay cố ý đây?

Ngươi biết không, động tác vô tình của ngươi khiến ta rất mâu thuẫn, ta thật sự rất muốn ôm lấy ngươi, biểu lộ tình yêu trong lòng mình.

Ta cúi đầu nhìn Lăng Ngọc Nhã đang ở trong lòng mình, khuôn mặt tinh xảo, đôi mắt nhẹ nhàng nhắm lại, phảng phất như tiên tử đang nghỉ ngơi, ta thật không ngờ tạo hóa lại tạo ra một người hoán mĩ như vậy.


Mặt của Lăng Ngọc Nhã đang cúi xuống, thân thể lung linh, ta thật không ngờ ngực nàng lại đầy đặn như vậy, như những con thỏ nhỏ kiêu hãnh biểu lộ giữa không trung, cũng là vì nàng đang tựa trong lòng ta, làm cho cảm giác của ta vô cùng rõ ràng, ta cảm nhận được ngực nàng đang chạm vào ngực ta, khiến ta vô cùng rung động.

Ngọc thể yểu điệu của nàng như một kiệt tác tuyệt mĩ của tự nhiên, phảng phất như mang theo mị lực vô cùng khiến ta khó mà kim lòng được, miệng lưỡi khô nóng, mà tay của ta đang nhẹ nhàng vuốt ve vòng eo tinh xảo của nàng, vòng eo vô cùng mịn màng, nhu nộn.

Song đây còn chưa phải là trí mạng, trí mạng chính là hương đồn đầy đặn của nàng chỉ ở dưới bàn tay ta một chút, hồn viên xinh đẹp nằm gọn trong tầm mắt của ta, phảng phất như muốn thách thức ta, thách thức bàn tay ta chạm vào chúng.

Hấp dẫn, đây tuyệt đối là thánh khiết và dâm đãng nhất cũng hợp lại một chỗ, khiến ta không thể nào tự kiềm chế được, cảm giác miện lưỡi khô nóng vô cùng.

Ta thật sự rất muốn chạm vào hương đồn hấp dẫn đó, hơn nữa khi Lăng Ngọc Nhã nằm trong lòng ta nhẹ nhàng hít thở, ngực nàng phập phồng quả thật là vô cùng kích thích thần kinh của ta, hơn nữa hơi thở thơm tho của nàng phả vào mặt ta khiến ta quả thật là "thú huyết sôi trào".

Hoa khôi thần bí và xinh đẹp nhất của Hoa Hạ đại học Lăng Ngọc Nhã đang nằm ỷ ôi trong lòng ta thì hỏi tại sao ta lại không động tâm chứ.
Đăng bởi: Duy Nguyen

Truyện Võng Du chi Phong Lưu Kị Sĩ

Truyện Ngôn Tình - Truyện Ngôn Tình Full (Ngôn Tình Hoàn) - Đọc truyện Ngôn Tình online, mê đọc truyện Ngôn Tìnhtruyện Ngôn Tình hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện Ngôn Tình mới thuộc các thể loại đặc sắc như truyện Ngôn Tình Sắctruyện Ngôn Tình Sủng, hay truyện Ngôn Tình hài một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị như di động và máy tính bảng.

Chuyên mục: Kinh Nghiệm Đọc Truyện, Review Truyện