Toptruyenhay.edu.vn

Trùng Sinh Chi Đích Thân Quý Nữ

Trùng Sinh Chi Đích Thân Quý Nữ - Chương 130: Âm mưu quỷ yến (2) tội ác ngập trời!

Lâm Vương phủ chỉnh thể bố trí nơi chốn đều lộ ra xa hoa đại khí, cùng Ninh vương phủ gác ngọc lầu các, xa hoa bất đồng, cũng cùng An Vương phủ đơn giản đại khí bất đồng, ở đây nơi chốn hoa lệ, nhưng dấu vết nhân công quá rõ ràng, trái lại mất ý vị, dù sao so về vàng bạc lấp lánh thì hơn phủ đệ bình thường nhiều lắm.

Đinh Tử các nàng vừa mới xuống xe ngựa, những vị khách khác vừa đến Lâm Vương phủ hoặc đã sớm đến đang cùng người quen nói chuyện, sôi nổi nghe thong báo nhìn qua, không ít người chỉ trỏ không biết nói cái gì đó, nhưng ánh mắt kia đều mang theo địch ý rõ ràng.

Lam Thanh Lăng hôm nay một thân huyền y, trên áo được thêu long văn kim sắc thủ công, vừa mang khí chất quỷ khôi lại mang theo khí phách không cách nào hình dung, mặt mày hắn so với trước khi thành thân còn tuấn lãng rõ ràng hơn, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn phía Đinh Tử cũng mang theo nhàn nhạt tình ý lượn lờ trước đây không có, càng khiến cho dung mạo vô song lại thêm một loại cảm giác làm người ta mê say tuấn nhan, nữ tử nào có thể không động tâm, có nữ tử nào có thể không đố kị Đinh Tử vận khí tốt, lại có mấy ai có thể không bởi vậy mà chán ghét Đinh Tử đây.

Đối mặt những ánh mắt này, Đinh Tử lại biểu hiện tự nhiên, hôm nay nàng một thân lấy toái bảo thạch làm nổi bật cho cổ áo cổ tay áo, thêu hoa văn mây hồng lụa mỏng, trên đầu là ba cây trâm bạch ngọc khắc hoa sen điểm cực phẩm hồng ngọc trên đỉnh hình thành hình hoa nhỏ, tinh xảo lại quý khí mười phần, Đinh Tử mặt mày đã mất đi vẻ trẻ con như thiếu nữ lúc trước, lúc này mỉm cười mềm mại rủ xuống, trong con ngươi đen bóng thỉnh thoảng có quyến rũ chớp động, cộng thêm nàng mặt mày tinh xảo, môi đỏ mọng nhẹ nhàng cong, thỉnh thoảng lại nhìn Lam Thanh Lăng, hai người đứng cùng một chỗ tựa như một bức họa, ấm áp lan tràn, căn bản không ai có thể xen vào. Màu tối huyền y cùng hồng sắc phối hợp, màu sắc tuyệt lệ, tuyệt không người nào có thể bỏ qua hai vật sáng.

Rất nhiều người thu hồi tầm mắt, lại nhìn về phía Ngô Song ở một bên, hôm nay mặc cung trang vương phi, đầu đội trâm phượng phẩm cấp vương phi bằng vàng ròng, bộ dáng dịu dàng, tuy là cười gật đầu chào hỏi, nhưng trong mắt lại là trào phúng chiếm đa số. Trước đây Ngô Song ít xuất hiện ở yến hội hoàng cung cùng yến hội các phủ, trốn những chuyện này, yến hội như vậy còn hoàn hảo, nếu tiến cung thì Thái hậu cũng không biết sẽ tìm nàng ta phiền phức như thế nào đâu, đối với ánh mắt bất hữu thiện của những người này, nụ cười trên mặt Ngô Song lại không thay đổi chút nào, trái lại càng nhu tình như nước, ngược lại làm cho những người đó nhìn không có ý tứ, sôi nổi quay đầu, làm bộ vô sự tiếp tục tán gẫu, ánh mắt lại vô tình hay cố ý còn hướng Lam Thanh Lăng, Đinh Tử bên này nhìn qua.

Đinh Tử cười lạnh, Ngô Song này xem ra không phải không có năng lực xử lý phiền phức, trước đây không đến chỉ vì nàng ta muốn bảo trì thanh danh vương phi tốt mà thôi, nàng cũng không tin ở đây không có người nàng ta đã đắc tội, nữ nhân năm đó muốn gả cho An Vương gia cũng không phải ít!

“Lâm Vương phủ này quả nhiên là xa hoa đại khí, mẫu phi đi chậm một chút.” Đinh Tử lập tức lướt qua Lam Thanh Lăng, đứng ở bên phải, nâng Ngô Song, một bộ dáng dịu ngoan cẩn thận từng li từng tí.

Thân thể Ngô Song hơi cứng lại, cười nói: “Vẫn là Thế tử phi hiếu thuận tỉ mỉ.” Hơn nữa, Ngô Song cũng không nên tại Lâm Vương phủ nói nhiều, chỉ là ánh mắt nhìn Đinh Tử, có mạt ý vị thâm trường, trong mắt lãnh ý chợt lóe lên, Đinh Tử trong lòng nhất thời căng thẳng, Ngô Song này quả nhiên muốn làm cái gì, thế nhưng ở trong phủ nàng đã phái người tỉ mỉ nhìn chằm chằm, nàng ta muốn làm cái gì? Chuyện này, nàng dự cảm tuyệt đối không bình thường!

Mà các nữ quyến nam tân xung quanh nhìn Đinh Tử cùng Ngô Song ở chung sôi nổi dùng các sắc mặt khác nhau nhỏ giọng nghị luận, lời đồn vài ngày trước còn ở bên tai, nhìn thái độ Đinh Tử, cũng đúng như lời đồn đại, chính là người hiếu thuận hiểu cấp bậc lễ nghĩa, mặc dù Ngô Song so với trong tưởng tượng xử sự càng dịu dàng, chỉ là ấn tượng đầu tiên về người này cũng không phải dễ thay đổi! Ngô Song này dụ dỗ Đinh Tử, lợi dụng con dâu được Thái hậu sủng ái để làm việc cho mình, ở phía sau làm kẻ ác khiến con dâu bị quở trách, cũng không phải thứ tốt.

Lúc này Lâm Vương phủ đã phái ra không ít tỳ nữ đến đây, mang theo phu nhân công tử tiểu thư các phủ đi đến nơi tổ chức yến hội.

Ngô Song không dấu vết đẩy tay Đinh Tử ra, bám vào tay Mộ Nguyệt, Đinh Tử chỉ mỉm cười một cái, đi theo bên người Lam Thanh Lăng, ánh mắt thoáng động, đột nhiên cảm giác không đúng lắm, xoay người nhìn sang, lại nhìn thấy tỳ nữ dẫn đường cho An Vương phủ các nàng có chút quen thuộc, Đinh Tử cau mày, nhìn kỹ, lại cảm thấy này tỳ nữ này nàng xác thực chưa từng gặp qua, nhưng loại cảm giác quen thuộc này là từ đâu mà đến đây? Chỉ là ảo giác của nàng sao?

Từ khi bắt đầu tiến vào Lâm Vương phủ, lòng của nàng không ngừng khẩn trương, hiện giờ trong lòng ẩn ẩn có dự cảm bất hảo, Đinh Tử mị mắt thấy tỳ nữ kia thực sự không có chỗ nào khác thường, liền thu hồi tầm mắt, thế nhưng trong lòng cũng không yên. Nàng hiện tại nghĩ không ra Lâm Vương phi muốn đùa giỡn âm mưu thế nào, cũng chỉ có thể cẩn thận vạn phần đi ứng phó rồi, thấy chiêu phá chiêu, mới là phong cách xử sự nhất quán của nàng.

Ngô Song quay đầu lại nhìn Đinh Tử như có điều suy nghĩ, khóe miệng khẽ cong một độ cong băng lãnh, dù Đinh Tử có thông minh cũng tuyệt đối nghĩ không ra kế hoạch của nàng!

Quay đầu, Ngô Song mặt mỉm cười, ánh mắt lại là một mảnh lạnh lẽo, Đinh Tử có thể bò lên tới thân phận địa vị hôm nay, ý thức tự bảo vệ là thập phần cường hãn, cũng là kẻ dè dặt cẩn thận, Ngô Song không thể nói đối với Đinh Tử thập phần hiểu biết, nhưng nhìn Đinh Tử dọc đường đi theo quỹ tích, không khó tưởng tượng bên trong có chút chi tiết. Loại người có ý thức tự bảo vệ cường liệt này, có thể làm cho bản thân tránh rất nhiều phiền phức, phá rất nhiều âm mưu quỷ dị đồng thời bình yên vô sự, đáng tiếc người như vậy lại cũng có một điểm thập phần trí mạng, mà nàng muốn bắt, chính là điểm ấy!

Bởi vì lúc này, người tham gia yến hội Lâm Vương phi thập phần nhiều, hơn nữa Hoàng hậu từng tuyên bố, muốn ở trên yến hội này thúc đẩy những đoạn nhân duyên mỹ mãn, Lâm Vương phi cố ý đem yến hội thiết lập tại hoa viên đệ nhất trong vương phủ, hoa viên này thiết lập ở vị trí trung tâm Lâm Vương phủ, bốn phía thông với các nơi của Lâm Vương phủ, diện tích rộng lớn, sắc màu rực rỡ, bốn phía có dải lụa màu sắc rực rỡ, như mộng như huyễn, nam nữ tân trong lúc đó cách hai bình phong sơn thủy ước chừng hơn một trượng, nam nữ tân một tả một hữu phân loại hai nơi, vừa mới đến ngồi, cảnh trái lại có chút yên tĩnh.

Lời của Hoàng hậu sớm đã lan truyền đi ra, rất nhiều nam nữ chưa kết hôn lúc này đều hơi có vẻ xấu hổ, dù là những người bình thường hoạt bát thì lúc này cũng có chút yên tĩnh.

Đoàn người của Lam Thanh Lăng sau khi tiến vào, Lam Thanh Lăng cùng Lam Thanh Nhiên đương nhiên là vào chỗ nam tân, Đinh Tử, Ngô Song vào chỗ nữ tân, nhất thời từng đạo thanh âm thỉnh an vang lên, không khí cũng bởi vì đoàn người Lam Thanh Lăng, Đinh Tử xuất hiện mà có chút thân thiện, cùng mấy người nói chuyện đơn giản vài câu, Đinh Tử liền nhìn thẳng về phía Vân Hi Vũ nháy mắt, Vân Hi Vũ vừa định xua tay cũng cảm giác không đúng, hiện tại Đinh Tử đã là Thế tử phi, chỉ có nàng đạo lý đến chào hỏi, liền đứng dậy đi tới.

“Hi Vũ gặp qua An Vương phi, Thế tử phi.”

“Thì ra là Hộ Quốc Hậu phủ Vân tiểu thư, mau tới ngồi đi.” Ngô Song lời nói nhu hòa, không có bởi vì mọi người coi thường mà có mất đúng mực, trái lại càng khéo léo, những người vốn bởi vì lời đồn lúc trước mà đối với nàng ta có ấn tượng không tốt cũng có chút đổi mới, tinh tế quan sát nàng ta, hiện tại An Vương phi là đang giả bộ hay là thật đây?

Vân Hi Vũ đứng lên, bị Ngô Song đưa tay lên kéo ngồi bên người, Đinh Tử ánh mắt nheo lại, nhìn Vân Hi Vũ có chút khẩn trương gật gật đầu, lại nghe Ngô Song nói: “Vân tiểu thư thực sự so với phù dung còn xinh đẹp hơn, thật là một cô nương tốt.“

Ngô Song rất thân thiết, tiện tay liền đem bộ vòng tay ngọc bích óng ánh trong suốt, phiếm hoa văn gợn nước lấy xuống đeo trên tay Vân Hi Vũ, Vân Hi Vũ vốn muốn cự tuyệt, nhưng Ngô Song lại cố ý muốn tặng, liền cười nói tạ, trên mặt hơi có chút phiếm hồng, rất không có ý tứ.

Đinh Tử nhấp một ngụm trà, đã thu hồi tầm mắt, nhìn như quan sát trang sức nữ tân ở đây, đang nhìn các cô nương, tâm tư lại xoay thật nhanh.

Đột nhiên một đạo ánh mắt thăm dò bắn phá qua đây, Đinh Tử nhạy bén nhìn quét, lại thấy lối vào khu vực nữ tân lúc này đang đứng hai nam tử, một người trong đó ngân bào thêu ngạo mai, nam tử này rất béo, vốn một kiện y phục thể hiện khí thế nhưng mặc ở trên người hắn lại chẳng ra cái gì cả, bên hông treo mười hai khỏa bạch ngọc mẫu đơn khổ ngón cái, lấy kim tuyến xâu lại, xung quanh thắt lưng lại đính không ít bảo thạch, chỉ riêng giá trị một cái thắt lưng này, thậm chí so với rất nhiều xiêm y cả bộ của các công tử tiểu thư ở đây còn đắt hơn, một hà bao hồng sắc to chừng nửa bàn tay, toàn bộ lấy chỉ vàng thêu thành, ở dưới ánh nắng phát sáng, người này vàng bạc chớp động, muốn tìm “vật sáng” số một yến hội hôm nay, không ai qua được hắn!

Người này Đinh Tử đã gặp qua, lúc trước ở Phúc Vân tửu lâu vì tránh né thị vệ Lâm Giai Thiến phái tới, chính là mượn người này né ra, hắn chính là cháu ruột của Hoàng hậu, hiện nay là đích trưởng tôn Vệ Quốc hậu, từ nhỏ cẩm y ngọc thực lớn lên, đồng thời không biết khống chế, Điền Khinh Áo này ở kinh thành nổi danh béo công tử, đương nhiên là một người nổi danh vang dội, chính là tính háo sắc của hắn.

Người này háo sắc mọi người đều biết, hắn đã từng vì một nữ tử thanh lâu mà cùng tri kỉ của mình đánh nhau, thiếu chút nữa náo đến tai nạn chết người. Chẳng những là khách quen trong thanh lâu, mỹ nữ trong phủ càng nhiều như mây, rất nhiều người lén nghị luận, muốn nói hoàng cung có một hậu cung, Vệ Quốc hậu phủ Điền Khinh Áo thì có tiểu hậu cung, có thể thấy được trình độ háo sắc của người này.

Điền Khinh Áo trên mặt mập mạp, một đôi ánh mắt vốn không to, lúc này bởi vì bị thịt đẩy thành mắt hí, khi hắn mị mắt nhìn ai, mắt chỉ có thể biến thành đường chỉ, vì thế Đinh Tử thế nhưng thấy không rõ thần sắc trong mắt của hắn, chỉ biết là người này lai giả bất thiện, hơn nữa nhìn ánh mắt của hắn làm cho nàng rất chán ghét, thập phần không có quy cư cùng trần trụi.

Hạ nhân đứng ở bên người Điền Khinh Áo, bám vào bên tai Điền Khinh Áo nói thầm hai câu, Điền Khinh Áo có chút không hài lòng, chớp mắt, nhìn về phía bên cạnh trên mặt sắc ý lại bắt đầu: “Bản công tử biết, đi phía trước uống rượu đi!”

Người ở bên ngoài nhìn vào chỉ cho là Điền Khinh Áo này lại nổi sắc tâm, muốn đến xem mỹ mạo các tiểu thư bên nữ tân, nhưng bởi vì thân phận hắn đặc biệt, yến hội này lại là Hoàng hậu hạ chỉ tổ chức, ở đây thật đúng là không có ai dám đắc tội hắn. Điền Khinh Áo vừa xuất hiện làm cho rất nhiều tiểu thư xấu hổ và giận dữ không chịu nổi, đối với Điền Khinh Áo đến nay chưa lập chính thê, cũng là bởi vì hắn thanh danh quá thúi, đến nay không có nữ nhi nhà ai nguyện ý gả, không ít tiểu thư sợ bị Điền Khinh Áo chọn trúng sôi nổi cúi đầu, lúc này thấy hắn ly khai mới thở phào nhẹ nhõm, nhỏ giọng oán giận.


Đinh Tử trên tay cầm chén trà tay lại đong đưa một hồi, Điền Khinh Áo biểu hiện ra có lẽ là ý tứ này, nhưng nàng tuyệt đối không thể nhận cùng! Đinh Tử cảm thấy có một âm mưu lớn, đang không ngừng hướng về phía nàng, mà nàng trong lúc nhất thời, lại nghĩ không ra ở đây có âm mưu gì.

Lúc quay đầu lại, Vân Hi Vũ đã không còn khẩn trương lúc đầu, trái lại cùng Ngô Song trò chuyện thật vui, bị mấy lời Ngô Song nói đến gò má đỏ bừng, dung nhan càng như hoa xuân. Đinh Tử cười lạnh, Ngô Song này thật ra cũng là người khéo ăn nói, hai ba câu liền khiến Vân Hi Vũ mất cảnh giác: “Biểu tỷ, ngoại tổ mẫu gần đây khỏe không?”

Vân Hi Vũ ngẩng đầu, trong giây lát phát hiện mình lại bị Ngô Song lôi kéo, cười có chút mất tự nhiên, hướng về phía Ngô Song gật gật đầu, đi đến ngồi ở bên người Đinh Tử, trong đầu làm ra một biểu tình thật nguy hiểm. Trước lúc đến, Lam lão thái quân đã dặn quá, không thể cùng Ngô Song quá mức thân thiết, nói như thế nào nàng cùng Đinh Tử đều là quan hệ đối địch, không thể bị nàng chui chỗ trống, đối với Tử nhi bất lợi, trời a chính mình thế nào lại không cẩn thận?

Ngô Song đối với lần này lại không để ý, tiện tay cầm lấy bánh ngọt bốn màu đã chuẩn bị tốt trên bàn, nhẹ cắn một miếng, trong mắt lại mang theo một mạt thâm trầm, kế hoạch bắt đầu!

Sau khi ngồi xuống, Vân Hi Vũ vừa muốn nói chuyện, bên phía nam tân đột nhiên truyền đến tiếng ồn ào, mọi người hai mặt nhìn nhau không biết phát sinh chuyện gì, lập tức có tỳ nữ Lâm Vương phủ đi vào kiểm tra, người còn chưa trở lại, lại phát hiện một thân ảnh nam tử vội vàng vọt vào khu vực nữ tân, phía sau còn kéo theo Lam Thanh Lăng đang đen mặt.

Thân ảnh nam tử kia xông tới, sau đó ở trước mặt Đinh Tử, Vân Hi Vũ dừng lại, liền ha ha cười nói: “Thật là một đại mỹ nhân!” Người này thực sự đủ vô lễ , Đinh Tử giương mắt nhìn qua, lại thấy nam tử một thân vân bào màu trắng, thắt lưng đeo hắc gấm, y phục cùng gấm đều thêu hoa văn song long hí châu tinh mỹ tuyệt luân, nam tử trông rất đơn giản, nhưng một thân quý khí lại là khó nén. Tướng mạo của hắn so với Lam Thanh Lăng kém hơn rất nhiều, thế nhưng mặt mày mang ý cười, khóe miệng không cười cũng mang theo ba phần tiếu ý, ngũ quan hợp cùng một chỗ lại có mấy phần đáng yêu, nói ra những lời này thế nhưng làm cho người ta sinh không ra một tia tức giận, trái lại cảm thấy thật đáng yêu cùng thân thiết, Đinh Tử trong đầu đột nhiên vừa chuyển.

“Ngũ hoàng tử!”

Đinh Tử vừa kêu lên, xung quanh không ít người sôi nổi cả kinh, sau đó quỳ xuống đất thỉnh an, Lam Thanh Hoa không để ý lắm, khoát khoát tay, chỉ là nhìn Đinh Tử bất mãn nhăn mày lại: “Đường tẩu quá khách khí, ngươi chẳng những là đường tẩu của ta, lại càng là đại mỹ nữ, gọi ta Thanh Hoa là được, thân thiết hơn.” Nói xong Lam Thanh Hoa hướng về phía Đinh Tử nhìn thật kĩ, lắc đầu thở dài nói, “Đáng tiếc a đáng tiếc, thật đáng tiếc ta về chậm, biết tẩu xinh đẹp lại khí chất như vậy, còn có thể tiện nghi Lam Thanh Lăng sao, ta đã sớm cướp người! Đường tẩu a, ngươi cảm thấy bản hoàng tử thế nào a?“

Mọi người nghe thấy Lam Thanh Hoa nói đều rất kinh ngạc, tuy nói đây là Hoàng hậu tổ chức nguyệt lão se duyên cộng thêm thọ yến Lâm Vương phi, nhưng Đinh Tử cũng là cô nương đã thành thân, Ngũ hoàng tử này sao lại hồ nháo muốn cướp vợ người ta như vậy, đúng như lời đồn đại, không ít người đánh chủ ý Lam Thanh Hoa đều thất vọng lắc đầu thở dài, cứ như vậy cho dù có quyền lợi kế thừa hoàng vị, cũng không thể nào đăng cơ kế thừa sự nghiệp thống nhất đất nước!

Đinh Tử lại không bởi vậy phản cảm Lam Thanh Hoa, lời này hắn nói rất sắc, thế nhưng ánh mắt lại hết sức trong trẻo, Đinh Tử nhìn không thấy nửa phần ý xấu, lúc này Lam Thanh Lăng đã đen mặt đi tới, “Ba” một chưởng vỗ vào trên đầu Lam Thanh Hoa, xung quanh vang lên không ít tiếng hút không khí, chẳng lẽ Thế tử muốn cùng Ngũ hoàng tử vì Đinh Tử đánh nhau sao?


Nhưng mà cũng không chờ mọi người suy nghĩ, Lam Thanh Hoa lại hai tay bưng đầu, bất mãn nói thầm: “Đường ca quá thấy sắc quên đệ, đường tẩu lớn lên đẹp đương nhiên phải được người ngắm nhìn, mới có thể tỏ vẻ đường ca ngươi có bản lĩnh cưới về nhà! Ta cũng xuất phát từ lòng thích cái đẹp mà mọi người đều có để ngắm nhìn, bản lĩnh đường ca ta biết rõ nhất, làm sao dám cướp với ngươi chứ, đúng hay không a đường tẩu?” Nói, Lam Thanh Hoa hướng về phía Đinh Tử nháy mắt cầu cứu.

Đinh Tử mím môi, trong mắt lại tràn đầy tiếu ý, Lam Thanh Hoa này thật là một kẻ láo cá, nhìn Lam Thanh Lăng có chút kiêu ngạo nâng đầu, biểu hiện trên mặt cũng không có hắc trầm như trước, trái lại trong mắt mang theo sủng nịch, liền biết hai người này quan hệ không tệ, đây chỉ là phương thức bọn hắn ở chung, nhưng cũng thật thú vị.

“Phốc xích.” Lúc này Vân Hi Vũ thấy thế không khỏi cười rộ lên, Ngũ hoàng tử này thực sự rất thú vị, đôi mắt kia chớp như mở cửa sổ, nàng còn chưa thấy qua người thú vị như vậy.

Lam Thanh Hoa quay đầu nhìn về phía Vân Hi Vũ, sau đó kinh ngạc mở to hai mắt: “Nha! Đi theo bên người đường tẩu đều là mỹ nhân a, vừa rồi vội vàng chào hỏi, nhìn xem, tiểu thư xinh đẹp như vậy ta cũng không phát hiện, đường tẩu a, ngươi có thể có đối thủ cạnh tranh, nàng cũng không thua ngươi đâu!” Chỉ là những lời này nói Vân Hi Vũ trong lòng đặc biệt thoải mái, mặc dù nàng chưa từng nghĩ tới cùng Đinh Tử cạnh tranh mỹ mạo, nhưng là được người khen đẹp, nữ nhân nào lại không thích, những lời này của Lam Thanh Hoa còn hợp thời hóa giải xấu hổ của Vân Hi Vũ mới vừa rồi bị bỏ qua.

Đinh Tử trong lòng cảm khái, nàng đột nhiên rất rõ ràng nguyên nhân lúc trước Hoàng thượng kiêng dè Ngũ hoàng tử này họa loạn hậu cung, loại người “lưỡi không xương” này, ngay cả nàng là người rất nặng cảnh giác, đều không thể không thích, huống chi trong cung toàn là nữ nhân tịch mịch, đương nhiên việc Đinh Tử đối với Lam Thanh Hoa thoáng yên tâm là do nhìn thấy thái độ Lam Thanh Lăng, ít nhất hiện giai đoạn này Ngũ hoàng tử không phải địch nhân của bọn họ, đối với bằng hữu thân mật là cần thiết!

“Xin hỏi vị mỹ nhân này là tiểu thư nhà ai?” Lam Thanh Hoa cười nhìn Vân Hi Vũ hỏi, nàng cũng không biết thế nào, vốn chỉ là câu hỏi bình thường, cũng không biết sao cảm thấy đỏ mặt.

“Hồi Ngũ hoàng tử, dân nữ xuất thân Hộ Quốc Hậu phủ.”

“Ngươi là muội muội Vân Hi Văn đi, các ngươi mặt mày thật là có điểm tương tự, ca ca ngươi gần đây thế nào, chúng ta đã lâu chưa gặp, năm đó còn cùng nhau trộm đi ra phía ngoài đánh thỏ a.” Lam Thanh Hoa không có ra vẻ hoàng tử, mặc dù có vài người không quen nhìn hắn làm như vậy bôi nhọ quý khí cùng cao ngạo của hoàng thất, thế nhưng hắn bình dị gần gũi, lời nói ra liền khiến các tiểu thư cũng không khỏi dựng thẳng bên tai lên lắng nghe.

Từ cửa đi ra một nam nhân sắc mặt không tốt lắm, nam tử mặc cẩm vào xanh tay áo ngắn thêu trúc xanh, tóc đen tung bay, một mỹ nam công tử nhẹ nhàng, người này đi tới phía sau Ngũ hoàng tử, đưa tay nhẹ vỗ một cái: “Ngũ hoàng tử, chúng ta vừa mới gặp ở bên nam tân, ngài còn cùng vi thần nói chuyện nha, nhanh như vậy ngài liền quên?” Nói xong Vân Hi Văn một chút che ở trước mặt Vân Hi Vũ, thở dài nói, “Hi Vũ a, ngươi cũng không thể bị hoa ngôn xảo ngữ kia ảnh hương tâm thuần khiết, có vài người cùng ngươi không giống nhau, tâm tư thập phần không thuần khiết!”

Lam Thanh Hoa lập tức cả giận nói: “Vân Hi Văn ngươi làm gì thế, trước mặt vạch trần ta, biết rồi biết rồi, ngươi là hảo ca ca, bản hoàng tử không dám trêu chọc còn không được sao! Hừ, các ngươi mỗi một người đều có mỹ nhân bên người, sắp con cháu đầy đàn, ta còn là người cô đơn, ta không ăn, nhìn cũng không cho, kẻ này so với kẻ kia còn keo kiệt hơn, còn nói huynh đệ cái gì, các ngươi căn bản không xem ta là huynh đệ, aiz! Mệnh khổ a!” Lam Thanh Hoa nói xong lời cuối cùng thì tự ai oán đứng lên, gật gù đắc ý, trên mặt biểu cảm bi thảm, làm cho không ít tiểu thư nhất thời nổi lên mẫu tính, ánh mắt nhìn Vân Hi Văn cùng Lam Thanh Lăng không khỏi mang theo vài phần không vui.

Trán hai người hình như có gân xanh nổi lên, Đinh Tử thấy thế không khỏi cười nói: “Nghe đại danh Ngũ hoàng tử đã lâu, vẫn muốn diện kiến, hiện tại vừa thấy quả nhiên danh bất hư truyền, thật khéo miệng, chết cũng có thể nói thành sống.“

Lam Thanh Lăng, Vân Hi Văn cười, nhất thời nhíu mày nhìn về phía Lam Thanh Hoa, hình như khiêu khích, chúng ta là có người đau, ngươi đố kị đi a, thế nào không đố kị chết ngươi!

Lam Thanh Hoa tức giận thẳng tốn hơi thừa lời, ủy khuất hướng Đinh Tử: “Hoàng tẩu a, ta cũng là đệ đệ của ngài a, tẩu không thể như thế với ta, ta đối với tẩu ngưỡng mộ có thiên địa làm chứng, tẩu không thể theo hai xú nam nhân này khi dễ ta, tẩu xem chúng ta thế lực mỏng, tẩu không đau lòng sao?”

Yêu thương, yêu thương, chúng ta đều yêu thương. Không ít tiểu thư sôi nổi gật đầu theo, cho thấy lập trường.

Đinh Tử có chút nghẹn lời, đột nhiên không biết đáp trả như thế nào, nhìn Lam Thanh Hoa giống như chú chó nhỏ mở mắt tròn vo, quả thực là ma đầu diễn kịch, Đinh Tử thở dài nói: “Ngũ hoàng tử tín nhiệm đường tẩu như thế, đường tẩu há có thể ngồi xem mặc kệ.” Quay đầu nhìn phía Lam Thanh Lăng, thấy hắn nhíu mày, Đinh Tử kéo tay áo của hắn nói, “Thế tử, ngài cho thiếp thân chút mặt mũi đừng khi dễ Ngũ hoàng tử, ngươi xem một chút nếu như khi dễ hắn, một đại nam nhân mà khóc thì thực không dễ nhìn. Thế tử cũng đừng giận, thiếp thân ngồi có chút buồn, Thế tử có thể bồi thiếp thân đi dạo một chút không?”

Lam Thanh Lăng cười, gật gật đầu, trực tiếp lôi Đinh Tử đi ra ngoài.

“Aiz, thế nào liền đi, ta cũng đi, ta cũng đi!” Lam Thanh Hoa vốn nghe thấy Đinh Tử cười, sắc mặt hắn có chút cứng ngắc, thấy vậy lại không bỏ qua, trực tiếp đuổi theo, Vân Hi Văn cùng Vân Hi Vũ liếc mắt nhìn nhau cũng đi theo ra.

Ngồi ở một bên sắc mặt Ngô Song trong nháy mắt âm lãnh vô cùng, Ngũ hoàng tử, Vân Hi Văn còn có Lam Thanh Lăng từ khi đến ngay cả liếc mắt nhìn nàng một cái cũng không có, chớ nói chi đến thỉnh an nàng, rõ ràng không đem nàng để vào mắt, Ngô Song tay nắm thật chặt, cho các ngươi vui vẻ trước, kế tiếp đừng khóc đến chết đi!


Theo Đinh Tử đến đây, Hỉ nhi Linh nhi Ngọc Du lúc này vạn phần chú ý, nhìn chằm chằm vào Ngô Song cùng những chỗ khác trên yến hội, chỉ sợ có một chút sai lầm nào, Hỉ nhi theo Đinh Tử ra, Linh nhi cùng Ngọc Du ở lại tại chỗ quan sát, Ngô Song đã chú ý tới Linh nhi Ngọc Du, lại không thèm để ý.

Người tham gia yến hội đông đảo, vốn đang có chút câu thúc bởi vì chờ lâu, cùng người ngoài trò chuyện cũng thả lỏng rất nhiều, lúc đến giờ Tỵ, Lâm Vương phi thọ tinh lần này mới cùng Lâm Vương gia xuất hiện, hai vị này vừa xuất hiện mọi người đương nhiên là sôi nổi hành lễ, Lâm Vương gia Lâm Vương phi cười đáp, lại cùng mấy người quen biết hàn huyên một hồi, yến hội liền chính thức bắt đầu.

Đinh Tử trong lòng nghi hoặc, không khỏi nhìn phía Lâm Giai Thiến ngồi ở bên người Lâm Vương phi, hôm nay Lâm Giai Thiến ăn mặc điệu thấp hơn cũng yên tĩnh hơn, hơn nữa nàng đoán chắc Lâm Vương phi sẽ tìm nàng phiền phức, đã làm vẹn toàn chuẩn bị chờ bọn họ ra chiêu, thế nhưng nàng đến Lâm Vương phủ lâu như vậy, vừa rồi cùng mấy người Lam Thanh Lăng ra ngoài dạo cũng là một cơ hội, bọn họ lại không xuất thủ, chẳng lẽ muốn hạ dược trong ngọ thiện? Loại tiểu xảo như vậy, bọn họ có cần phí lớn tâm tư như vậy không, Đinh Tử vẫn cảm thấy không thích hợp.

Bên kia nữ tân nam tân lần lượt ngồi xuống, bình phong chính giữa cũng được chuyển đi, hôm nay Bạch Sương Tuyết cùng Hạ Linh Nguyệt tự nhiên thay mặt nữ quyến các phủ lần lượt tham dự, hôm nay An Quốc Hậu phu nhân Mộc thị chưa tới, Hạ Linh Nguyệt thê tử của Tiểu Hậu gia tự nhiên là đại biểu, nhưng Tiết Vũ hôm nay có việc nên chưa tới, Hạ Linh Nguyệt có vẻ cô đơn chiếc bóng, Bạch Sương Tuyết liền ngồi vào bên cạnh nàng, mà Lưu thị hai ngày trước cảm nhiễm phong hàn, Vân Hi Vũ liền thay thế.

Rượu và thức ăn được bày lên, Đinh Tử bằng vào nghiên cứu của nàng đối với y thuật, nhìn kỹ một chút hình thái, kết nối với bát chén đều nhìn thập phần tỉ mỉ, hoàn toàn không có vấn đề! Đinh Tử nhíu mày, lại không bởi vậy yên lòng, thỉnh thoảng cùng Vân Hi Vũ nói chuyện phiếm mấy câu, bởi vì trong đầu có việc, có chút không yên lòng.

Hạ nhân của Lâm Vương phủ được huấn luyện có kỹ thuật, lễ tiết chu đáo, chúng nữ quen chia thức ăn, Đinh Tử cũng không thấy được có cái gì khác thường, càng sóng yên gió lặng như vậy lại càng quỷ dị, lấy tính tình lúc trước của Lâm Vương phi Lâm Giai Thiến cùng nàng đối địch, hai nữ nhân này tuyệt đối không nhìn được các nàng sống tốt, ở trong phủ chính mình có cơ hội tốt như vậy, các nàng không động đến nàng, tuyệt không có khả năng!

Đinh Tử uống cạn chén rượu, tỳ nữ Lâm phủ phía sau nàng cầm bầu rượu lại muốn vì Đinh Tử thêm rượu, xuất phát từ cẩn thận suy nghĩ, Hỉ nhi vội vã muốn tiếp, ai biết ngay lúc hai người đổi tay, trên tay Hỉ nhi đột nhiên đau xót, “Ba” một tiếng bầu rượu ngã trên mặt đất vỡ tung, mà toàn bộ rượu toàn đều đổ vào y phục sau lưng Đinh Tử, nhất thời ướt một mảng, động tĩnh này cũng lập tức khiến cho người ở đây chú ý, ai cũng nhìn qua.

Hỉ nhi lập tức quỳ xuống: “Nô tỳ đáng chết, quấy rầy nhã hứng Lâm Vương gia Lâm Vương phi, làm bẩn y phục Thế tử phi.”

Bên kia hạ nhân Lâm Vương phủ cũng lập tức quỳ xuống đất xin tội, Lâm Vương gia lãnh trừng mắt, lập tức có người kéo hạ nhân kia ly khai, hạ nhân kia bị dọa run lẩy bẩy, cũng không dám thét chói tai lên tiếng vì bản thân cầu xin tha thứ, nhưng thật ra mọi người lúc này đều nhìn phía Đinh Tử, lại nói tiếp, hạ nhân kia là bởi vì Hỉ nhi mới bị liên lụy, Thế tử phi xử trí như thế nào?

Đinh Tử sắc mặt lạnh lẽo, quả nhiên là hướng về phía nàng mà tới: “Lâm Vương gia, Lâm Vương phi, là nha hoàn của ta tay chân không nhanh nhẹn quấy rầy nhã hứng mọi người, bất quá nơi này là Lâm Vương phủ, bản phi không thích hợp ở trong phủ sinh sự, bản phi hồi phủ tự sẽ xử phạt những hạ nhân không còn dùng được này, hy vọng Lâm Vương gia Lâm Vương phi không nên bởi vì một hạ nhân mà mất đi nhã hứng.” Đinh Tử cũng nói không sai, nơi này chính là Lâm Vương phủ, có người ở đây đánh chửi nô tài đều là đối với các nàng bất kính, làm cho trong phủ không duyên cớ thấy máu cũng là chuyện xui, Lâm Vương gia lãnh đạm gật gật đầu, Lâm Vương phi cũng cười nói, “Thế tử phi chu đáo, bất quá ngươi thân thể tôn quý, cũng không thể mặc quần áo ướt, ta sẽ cho hạ nhân mang ngươi đi xuống đổi y phục đi.“

Đinh Tử cười gật đầu, trong lòng đã dâng lên mười hai vạn phần chú ý, nàng ly khai, Lâm Vương phi chẳng phải rất dễ làm việc, đến lúc đó nhất định sẽ mang nàng đến nơi hẻo lánh, đi theo kế hoạch của nàng đi?

Đinh Tử trong lòng nghĩ như vậy, trên mặt lại cảm kích, mang theo Linh nhi Ngọc Du, theo hạ nhân Lâm Vương phủ đi xuống thay quần áo.

“Hôm nay ngày cao hứng, các vị có thể tới tham gia thọ yến bản vương phi, bản vương phi có chút vinh hạnh ở đây tạ ơn.” Đinh Tử ly khai, Lâm Vương phi vì lung lay bầu không khí lập tức nâng chén, mọi người sôi nổi hòa cùng, bầu không khí lại hồi phục thân thiện.

Lam Thanh Lăng bên nam tân nhìn Đinh Tử ly khai, hướng hơi nghiêng liếc mắt một cái, Lam Trác thủ ở một bên lập tức rời khỏi, đi theo.

Phía trước tiểu nha hoàn chạy rất nhanh, một bên không ngừng xin lỗi Đinh Tử, nói thẳng là trong phủ chiếu cố không chu toàn, nơi mang Đinh Tử đến lập tức sẽ tới, ánh mắt lại nhìn bốn phía xung quanh, cũng không biết đang nhìn cái gì. Đinh Tử không khỏi có chút buồn cười, Lâm Vương phi tìm tiểu nha hoàn như vậy, làm không nổi đại sự, mới như vậy đã bị dọa đến không xong, tưởng nàng là người ngu sao?

Đinh Tử cười lạnh, lúc giương mắt lại nhìn thấy một thân ảnh nàng cảm giác rất quen thuộc chợt lóe rồi biến mất, lúc nhìn sang thì đã không có ai, Đinh Tử quay đầu nhìn tiểu nha hoàn phía trước, cái gì cũng chưa nói.

Mà tiểu nha hoàn này dẫn Đinh Tử càng đi càng xa, cũng càng lúc càng hẻo lánh, Đinh Tử rốt cuộc mở miệng: “Lâm Vương phủ thật là lớn, bất quá tìm một chỗ đổi y phục, thế nhưng đem bản Thế tử phi mang đến nơi phân chim cũng không có, đây là đạo đãi khách của Lâm Vương phủ sao, bản Thế tử phi cuối cùng cũng thấy được, y phục này ta xem cũng không cần thay đổi, Linh nhi Ngọc Du chúng ta về đi.” Đinh Tử xoay người rời đi, vốn dự đoán nha hoàn kia sẽ tìm kế kéo các nàng ở lại, ba người đi vài bước lại phát hiện nha hoàn kia cái gì cũng không có làm, Đinh Tử chợt quay đầu lại, nha hoàn kia cũng đã không thấy!

Đinh Tử trong lòng nhất thời trầm xuống, nếu Lâm Vương phi cùng Lâm Giai Thiến còn có hậu chiêu, tuyệt đối không để tỳ nữ này ly khai như thế, chỉ là đem nàng kéo đi, càng đi càng lệch khỏi quỹ đạo, nàng cùng Ngọc Du đều thời khắc chú ý xung quanh, cũng không có phát hiện cái gì khác thường, phía sau các nàng chắc chắn có ám vệ của Lam Thanh Lăng đi theo, bên kia không hề có động tác, đã nói lên ở đây không có vấn đề. Vì thế Lâm Vương phi có bệnh sao, chỉ làm cho nha hoàn mang nàng đi dạo Lâm Vương phủ, chỉ vì khiến nàng mỏi chân, năng lực chiêu thức kém như vậy, đừng nói Lâm Vương phi, dù là nha hoàn bà tử hậu trạch cũng không thèm dùng, Đinh Tử căn bản không tin!

“Trước trở về rồi hãy nói!” Nhưng mà đi hai bước, Đinh Tử đột nhiên sắc mặt đại biến dừng bước lại, “Nhanh đến nơi yến hội, nhìn xem biểu tiểu thư có ở đó hay không?”


Ngọc Du mặc dù lòng có nghi hoặc, vẫn nghe mệnh lệnh lập tức bước nhanh ly khai, vừa rồi chỉ là trong đầu chợt lóe, Đinh Tử đột nhiên nghĩ đến, nha hoàn kia ở Lâm Vương phủ xem qua hai lần vì sao thấy quen thuộc, thân hình người kia vậy mà cùng nàng không khác biệt, thậm chí giống nhau như đúc, nàng tiến vào yến hội vẫn nghĩ Lâm Vương phi Lâm Giai Thiến tìm nàng phiền phức, Ngô Song có lẽ sẽ phối hợp một chút, vì thế vẫn thập phần đề phòng, vẫn không làm cho Lâm Vương phi các nàng có động tác gì, nàng còn cảm thấy thập phần kỳ quái, hôm nay ba người này đã vậy còn quá yên tĩnh, chẳng lẽ không muốn tìm nàng phiền toái?

Mà mới rồi lúc nha hoàn kia đem rượu đổ vào trên người nàng, Đinh Tử trong lòng chỉ nghĩ đến kết quả khác, nghĩ thầm các nàng cuối cùng là không nhẫn nại nổi mà muốn động thủ, dọc theo đường đi Đinh Tử chỉ nghĩ Lâm Vương phi có thể sẽ dùng chiêu thuật, nhưng dọc theo đường đi có chút yên lặng, tiểu nha hoàn kia càng chạy càng hẻo lánh, nàng cũng chỉ cho rằng Lâm Vương phi này là chuẩn bị làm cho nàng đi xa, hành sự không bị phát hiện, nhưng nha hoàn kia không ngăn cản nàng lại thật sự rất không được bình thường, nghĩ lại, Lâm Vương phi kế này rõ ràng là muốn dụ nàng đi, từ lúc vừa mới bắt đầu mấy người Lâm Vương phi căn bản là không muốn từ trên người nàng trực tiếp bắt tay vào làm cái gì!

Nhưng Đinh Tử không cho là Lâm Vương phi lôi kéo nàng đi có thể có cái việc gì khác, cho tới hôm nay bộ dáng Vân Hi Vũ cùng Ngô Song trò chuyện với nhau thật vui, trong lòng nàng liền run run, chẳng lẽ các nàng muốn đối phó trên thực tế chính là biểu tỷ, đòn nghiêm trọng sau đó mới là dành cho nàng sao? Trong lòng Đinh Tử như buộc chặt cùng một chỗ, cũng bước nhanh đi trở về!

Đinh Tử vừa mới ly khai, Vân Hi Vũ liền có chút khẩn trương, đối với Ngô Song nói là sợ Đinh Tử bởi vì rối ren chỉnh lý không tốt, mình cũng đi giúp nàng, Ngô Song gật gật đầu, Lâm Vương phi cũng gọi nha hoàn trong phủ mang Vân Hi Vũ ly khai.

Tiểu nha hoàn kia cười mang theo hai lúm đồng tiền thập phần đáng yêu, trên đường đuổi theo nàng cùng Vân Hi Vũ nói chuyện: “Vân tiểu thư yên tâm đi, Thế tử phi ở ngay Nam viện thay y phục, ta đã thấy nha hoàn An Vương phủ cầm y phục dự bị đi qua, bây giờ nói không chừng đã thay đổi y phục rồi.”

Vân Hi Vũ cười nói: “Vậy làm phiền vị tỷ tỷ này.”

Tiểu nha đầu không có ý tứ, cười cười, trên mặt lúm đồng tiền càng sâu, Vân Hi Vũ lại không thấy được trong mắt nàng hiện lên một tia ác độc, hai người vòng quanh một cái quay về đường nhỏ đi về phía trước, vừa không được mấy bước, Vân Hi Vũ liền nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc lắc mình từ một bên đi qua, Vân Hi Vũ vừa nhìn lập tức cười nói: “Tử nhi Tử nhi, ta ở trong này.” Nhưng mà thân ảnh kia lại giống như không nghe thấy, tựa như càng chạy càng xa, Vân Hi Vũ cũng không có suy nghĩ nhiều liền chạy theo, hai nha hoàn bên người nàng cũng lập tức đuổi kịp đi vào, tiểu nha hoàn vốn dẫn đường lập tức kêu lên, “Vân tiểu thư không thể chạy loạn a, trong vương phủ lớn như vậy dễ lạc đường, Vân tiểu thư, ngươi chậm một chút a.”

Tiểu nha hoàn bên người kêu lớn, Vân Hi Vũ phía trước cũng không để ý nàng, nàng liền thiếu chút nữa đuổi theo Tử nhi, mà tiểu nha hoàn kia thấy vậy lại là lạnh lùng cười, khoát tay chặn lại, lập tức từ bên cạnh nhảy ra hai người, trực tiếp đem hai nha hoàn đuổi theo Vân Hi Vũ đánh ngất xỉu kéo vào bụi cây bên cạnh, tiểu nha hoàn khoát tay chặn lại trực tiếp xoay người ly khai.

Phía trước Vân Hi Vũ lại hoàn toàn không biết, chỉ là trong lòng nghi hoặc, Tử nhi thế nào thấy nàng lại bỏ chạy, thật kỳ quái, người trước mặt trên người đột nhiên rơi xuống một vật, Vân Hi Vũ lập tức chạy lên nhìn, thì ra là trâm bạch ngọc hoa sen đính hồng ngọc trên đầu Đinh Tử, nhưng mà nàng vừa mới ngồi xổm xuống nhặt, đứng lên lập tức phát hiện nàng đã mất dấu người khác, nàng đem cây trâm để vào trong hà bao, lại xoay người nhìn lại, phát hiện bản thân lạc đường, nơi này là nơi nào nàng căn bản không rõ ràng lắm, lúc quay đầu lại muốn hỏi nha hoàn Lâm Vương phủ, ai biết căn bản không có ai, không chỉ nha hoàn Lâm Vương phủ không thấy, ngay cả hai nha hoàn của nàng cũng không thấy bóng dáng.

Vân Hi Vũ có chút khẩn trương, lại vào lúc này, trong bụi cỏ bên người có tiếng động, hai hắc y nhân lao ra, Vân Hi Vũ lập tức cả kinh kêu to, hai người này trực tiếp che miệng của nàng, Vân Hi Vũ chỉ cảm thấy đầu óc có điểm choáng, lúc nhắm mắt lại, nàng mơ hồ thấy được Đinh Tử đi ra, cùng một gã hắc y nhân trong đó nói: “Làm theo những điều ta đã nói, biểu tỷ ngươi yên tâm, ta sẽ giúp ngươi tìm nhân duyên tốt.”

Trước lúc hôn mê, Vân Hi Vũ bỗng nhiên nhớ tới, Tử nhi xác thực từng nói như vậy với nàng, Tử nhi muốn giúp nàng làm cái gì? Tại sao muốn đánh ngất nàng?

Ở trên yến hội, Bạch Sương Tuyết cùng Hạ Linh Nguyệt vốn ngồi cùng một chỗ nói chuyện phiếm, nhìn thấy Đinh Tử cùng Vân Hi Vũ lần lượt ly khai, liền cũng muốn đi theo, dọc theo đường đi đối với hạ nhân vương phủ chưa quen thuộc, phải hỏi bao nhiêu người mới nghe nói nơi Vân Hi Vũ cùng Đinh Tử đi, hai người tìm hồi lâu, cũng không tìm được người, lại cũng bất tri bất giác lạc đường, ngay lúc hai người đi hơi mệt chút muốn trước tìm một chỗ nghỉ ngơi một chút, đột nhiên nhìn thấy hai hắc y nhân ôm một người hôn mê ly khai, mà Đinh Tử hơi nghiêng chợt lóe thân xoay người ly khai, hai người sửng sốt, hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra.

“Người áo đen kia mang đi chính là Hi Vũ sao, còn có cái kia là Đinh Tử?” Bạch Sương Tuyết đột nhiên nói.

Hạ Linh Nguyệt ngẩn ngơ nói: “Này… Đây là có chuyện gì, không thể nào đâu, Tử nhi vì sao gọi người trói Hi Vũ lại, nàng đây là muốn làm cái gì. Sẽ không, nhất định là chúng ta nhìn lầm rồi!”

Nhưng mà nàng cùng Bạch Sương Tuyết biểu hiện trên mặt rất khó coi, dù sao các nàng cùng Đinh Tử không hiểu biết như đối với Vân Hi Vũ, các nàng tự nhiên không rõ ràng về Đinh Tử, nhưng càng tin hai mắt của mình, các nàng không có nhìn lầm! Chính là Đinh Tử phân phó người đem Vân Hi Vũ bắt trói sau đó mang đi, chính nàng ngược lại nói xong liền rời đi, hai người trong lòng vừa nhảy, lập tức nhằm phương hướng hắc y nhân ly khai, nhưng mà hai người đi vài bước, lại phát hiện một ngã tư, hai người trong lòng căng thẳng trực tiếp chọn bên trái chạy qua, trong lòng đang suy nghĩ, nếu là Đinh Tử chuyện có lỗi với Vân Hi Vũ, các nàng nhất định sẽ không bỏ qua cho nàng ấy!

Bên này Đinh Tử còn chưa có trở lại địa điểm thọ yến, Ngọc Du cùng trở về đã trở lại bẩm báo: “Chủ tử, biểu tiểu thư không ở yến hội, nghe nói ngươi sau khi rời khỏi đây, nàng ngồi một hồi cũng liền cùng ra!”

Đinh Tử trên mặt đen, Lam Thanh Lăng cũng thấy nhiều người như vậy ra ra vào vào nghĩ thầm không đúng, mượn cơ hội đi theo ra ngoài: “Tử nhi đã xảy ra chuyện gì.”

Đinh Tử thầm hận: “Vẫn bị tính kế, các nàng lần này ngay từ đầu không phải hướng về phía ta, là hướng về phía biểu tỷ!”

Lam Thanh Lăng nhướng mày, Lam Trác lúc này chạy tới: “Chủ tử, Thế tử phi, ở Lâm Vương phủ sợ cùng ám vệ trong phủ có xung đột, người của chúng ta không thể vào trong chỗ sâu, nhưng là có người nhìn thấy tựa hồ có hai hắc y nhân mang theo một nữ nhân hôn mê đi về phía nam.”

Đinh Tử trong lòng căng thẳng: “Là biểu tỷ, đáng chết!” Đinh Tử nghiến răng nghiến lợi, lập tức nói, “Lam Trác ngươi mau phái người từ chỗ kia tìm tới đi, nhanh đi.”

“Tử nhi đừng nóng vội, chúng ta cũng cùng đi xem!” Lam Thanh Lăng nắm tay Đinh Tử, hai người mang người lập tức đi theo, Mộ Nguyệt lúc này ở bên tai Ngô Song nói thầm mấy câu, Ngô Song cười lạnh, nhìn vị trí đã không còn Lam Thanh Lăng.

Hiện tại đi, đã quá muộn!

Lam Thanh Lăng cùng Đinh Tử bước nhanh ly khai, kỳ thực trong lòng hai người đều thập phần lo lắng, trong lòng hận ý khó tiêu, loại độc kế này mới là chân chính hung ác, nhưng lấy tiếp xúc của bản thân cùng Lâm Vương phi Lâm Giai Thiến xem ra, kế này cũng không phải các nàng nghĩ ra được, nhưng rất có thể chính là Ngô Song, nữ nhân ác độc này, đáng bị thiên lôi đánh xuống!

Mọi người mặc dù đi gấp, lại mắt nhìn sáu hướng tai nghe tám phương, trên chân bước chân rất nhanh, cũng không biết là các nàng dẫn tới bên cạnh bụi cỏ, một âm thanh rất nhỏ đột nhiên vang lên.

“Chi!”

“Ai?” Lam Thanh Lăng đột nhiên quát một tiếng, lập tức có ám vệ nhảy vào trong bụi cỏ lôi một người ra, trực tiếp đem người nọ ném xuống đất, Lam Thanh Lăng cùng Đinh Tử liếc mắt nhìn, nguyên lai chính là Lâm Giai Thiến nên ở trên yến hội, lúc này trên mặt nàng hơi có xấu hổ, nhưng khi thấy Lam Thanh Lăng cùng Đinh Tử, trên mặt lại mang theo hận ý cùng mưu kế đã thực hiện được.

“Nói, ngươi đem ta biểu tỷ mang đi nơi nào!” Đinh Tử lập tức quát lạnh.

“Các ngươi cảm thấy ta sẽ ngốc nói ra sao, thực sự là đáng chê cười, Đinh Tử, đừng tưởng rằng ngươi tất cả cũng có thể xuôi gió xuôi nước tiến hành đi. Cũng không nhìn một chút ngươi đắc tội người nào, qua hôm nay, chúng ta sẽ làm ngươi thân bại danh liệt, bị vạn người phỉ nhổ, vĩnh viễn không còn mặt mũi sống trên đời!” Lâm Giai Thiến trên mặt phiếm ánh sáng lạnh thâm độc, trong lòng đối với Đinh Tử là cực hận, nhìn thần sắc lo lắng trên mặt Đinh Tử, trong lòng vô cùng vui sướng, Đinh Tử ngươi cũng có hôm nay, ta nhìn nhìn ngươi hôm nay còn có thể thế nào lật tay làm mưa, ngươi vĩnh viễn không cơ hội đó. Nàng chuyển mắt nhìn Lam Thanh Lăng, người phong thần tuấn dật kia vốn nên là của nàng, chờ Đinh Tử hôm nay bị hủy, nàng liền căn bản không có tư cách làm thế tử phi, hoàng gia không cần thân thích bôi nhọ mặt mũi, địa vị kia chỉ có thể là của nàng!

Đinh Tử trên mặt vô cùng âm trầm, nàng lạnh lùng nhìn Lâm Giai Thiến, Lâm Giai Thiến không biết nàng đối với bản thân có thể ngoan độc, đối thương tổn nàng càng ác hơn, nhưng đối với kẻ dám đả thương người nàng để ý, nàng sẽ biến thành ác ma!

Đinh Tử vươn tay, một phen bóp cổ Lâm Giai Thiến: “Ngươi đem biểu tỷ mang đi đâu rồi, nói mau!“

Lâm Giai Thiến cảm giác hô hấp dồn dập, ngực nghẹn một cỗ khí không thở được, việc này vốn không cần nàng ra mặt, nhưng nàng chính là muốn nhìn thấy thần sắc Đinh Tử hối hận tuyệt vọng, vì thế nhịn không được chạy đến, không ngờ bị phát hiện , bất quá nàng hiện tại tuyệt không sợ: “Đinh Tử… Lam Thanh Lăng, ngươi là của ta… Khụ khụ, Đinh Tử… Ngươi xong… Ngươi xong!”

Thấy Lâm Giai Thiến như vậy, Đinh Tử cùng Lam Thanh Lăng cũng không dám ở trên người nàng lãng phí thời gian: “Mang nàng theo sau, đi về phía nam đi, mau!“

Chỉ chốc lát, mấy người Lam Thanh Lăng cùng Đinh Tử liền vội hừng hực đi về phía nam Lâm Vương phủ, ở đây xung quanh trồng đều là đại thụ, là nơi hóng mát mùa hè, nhưng hiển nhiên bình thường rất ít có người tới, viện ở đây cũng không lớn, bốn phía có chút thanh tĩnh, lại ở lúc đoàn người Lam Thanh Lăng Đinh Tử vừa mới nhảy vào viện này, một đạo tiếng hét nữ nhân vang lên, trong bén nhọn mang theo sợ hãi!

Đinh Tử vừa nghe, trong lòng lộp bộp, sau đó tâm chậm rãi trầm xuống đi…

Bên kia là Lâm Giai Thiến bừa bãi cười: “Ha ha ha! Thật tốt quá, các ngươi tới chậm, đã tới chậm!”

Giống như sứ giả từ Cửu U địa ngục câu hồn mà đến, tỏa ra khí âm lãnh, đột nhiên từ trên người Đinh Tử bạo phát, Lâm Giai Thiến mở to mắt, biểu tình trên mặt dừng lại ở hai chữ ‘kinh khủng’!

Truyện Trùng Sinh Chi Đích Thân Quý Nữ

Truyện Ngôn Tình - Truyện Ngôn Tình Full (Ngôn Tình Hoàn) - Đọc truyện Ngôn Tình online, mê đọc truyện Ngôn Tìnhtruyện Ngôn Tình hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện Ngôn Tình mới thuộc các thể loại đặc sắc như truyện Ngôn Tình Sắctruyện Ngôn Tình Sủng, hay truyện Ngôn Tình hài một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị như di động và máy tính bảng.

Chuyên mục: Kinh Nghiệm Đọc Truyện, Review Truyện