Toptruyenhay.edu.vn

Thiên Giới Hoàng Hậu

Thiên Giới Hoàng Hậu - Chương 73-4

Nương nương hôm nay không giống với ngày thưòng, lịch sự tao nhã hơn nhiều lắm, quanh thân lười biếng, trên người mặc áo màu hồng phấn cổ áo có thiêu hoa mai bổ sung cho vạt áo đơn giản, bên dưới mặc một bộ váy dài màu vàng bằng gấm, tóc tùy ý búi cao lên, cắm một cây ngân trâm, từ trên xuống dưới đều lộ ra nét tỉ mỉ tinh xảo, chính xác như một món gốm sứ tinh xảo đặc sắc, A Cửu thu hồi tầm mắt, đi lên hai bước, dẫn người qua thỉnh an.

“Tham kiến hoàng hậu nương nương, hoàng thượng cùng Nam An vương gia đã ở trong Thiên điện, nương nương xin cùng tiểu nhân đi vào.”

“Ừ ” Mộc Thanh Dao gật đầu một cái, dáng người nhẹ nhàng đong đưa một chút, thật giống như dương liễu chuyển động, trêu chọc ánh mắt người ta, trong tay nắm một cái khăn gấm, tản ra nhàn nhạt mùi hoa cỏ thơm ngát, khiến cho người tới gần bên cạnh nàng, như đang ở giữa ánh nắng ngày xuân.

A Cửu đằng trước dẫn đường, Mộc Thanh Dao mang theo Mai Tâm cùng Mạc Sầu còn có Băng Tiêu ba người cùng theo phía sau, đoàn người đi vào Thiên điện…

Trong ngoài Thiên điện, đều sáng như ban ngày, trước cửa điện, cung nữ cùng thái giám đứng hầu, rất xa nhìn thấy A Cửu công công đi tới, người quanh thân lạnh nhạt ngạo nghễ không phải hoàng hậu thì là ai? Lập tức thái giám bẩm báo hô lên: “Hoàng hậu nương nương giá lâm.”

Tiếng la kia vừa xong, Mộc Thanh Dao đã đến trước cửa Thiên điện, ưu nhã nhắc làn váy, bước lên bậc thềm.



Chỉ nghe trong Thiên điện vang lên thanh âm vững vàng lành lạnh: “Vào đi.”

Chính là hoàng đế Mộ Dung Lưu Tôn, Mộc Thanh Dao cũng không cùng hắn khách khí, dẫn một đống người đi vào.

Thiên điện so với chính điện đơn giản hơn nhiều, bên trong vẻ xa hoa lộ ra sự kỹ càng chu đáo, ngọc khí thượng đẳng, đồ cổ, được bài biện hợp lý, mỗi một chỗ đều tự nhiên hài hòa, Mộc Thanh Dao hai mắt đánh giá xong, cuối cùng đem mâu quang dời về phía ở giữa Thiên điện.

Hoàng thượng đã bày đầy một bàn tiệc, hoàng thượng ngồi ở giữa, thay đi minh hoàng long bào, mặc bộ mãng bào dài mang hương sắc mùa thu, cả người bao phủ khí phách lãnh khốc, cũng nhè nhẹ lộ ra mùi vị ôn nhuận như nước, trên ngũ quan tuấn mỹ nụ cười ấm áp tỏa sáng, đôi mắt đen giống như tràn đầy sức sống, trong vòng ba thước đều có tình cảm ấm áp, Huyền đế như vậy thật đúng là hiếm thấy, xem ra đêm nay tâm tình của hắn không tệ.

Mà bên cạnh hoàng thượng chính là Nam An vương Mộ Dung Lưu Chiêu vừa mới được cởi bỏ tội danh, mặc bộ áo choàng màu tím hoa cà, quanh thân lạnh như tảng băng, ngũ quan tựa điêu khắc, vẫn lạnh băng như trước, cũng không phải vì Mộc Thanh Dao đã từng ra tay giúp đỡ hắn, mà thay đổi khuôn mặt, chỉ bất quá trong mắt hắn đã mất đi sự tàn bạo, mơ hồ mang vẻ kính nể.


“Dao nhi, mau tới đây ngồi xuống, hôm nay ba người chúng ta hảo hảo uống hai chén.”

Mộc Thanh Dao cau mài một chút, không tự ti cũng không kiêu ngạo đi tới, dù sao nàng qua đây chính là để ăn, cũng không với khách khí hoàng đế, tự mình ngồi xuống.

“Tạ ơn hoàng thượng.”


Ba người ngồi vào chỗ của mình, Mộ Dung Lưu Tôn quay đầu nhìn phía cung nhân trong Thiên điện, thanh âm lãnh trầm vang lên: “A Cửu ở lại rót rượu, những người khác đều đi xuống đi.”

Thái độ của hắn cùng lúc nãy hoàn toàn là hai bộ dạng, đối đãi với cung nhân cùng Mộc Thanh Dao rõ ràng là hai thái cực, tựa hồ chỉ có lúc đối mặt với hoàng hậu, mới có vẻ ôn nhuận nhu hòa, trước mặt người khác, hắn vẫn như cũ là hoàng đế cao quý lãnh khốc vô tình.


Cung nữ cùng thái giám dập đầu thủ lĩnh mệnh: “Nô tỳ ( tiểu nhân) tuân chỉ.”

Thiếp thân nha đầu của Mộc Thanh Dao, Mai Tâm cùng Mạc Sầu còn có Băng Tiêu cũng lĩnh mệnh lui ra ngoài, trong Thiên điện chỉ còn có ba người, thêm A Cửu ở một bên rót rượu.

Trên bàn, bày đầy đủ thức ăn hết thức hoa mỹ, sắc hương vị toàn bộ đều có, quỳnh tương ngọc dịch(*) từng chén đầy, ánh đèn mê ly, khung cảnh nhu hòa, ba người quây quanh ngồi trước bàn ăn, bầu không khí quỷ dị, A Cửu cẩn thận ở một bên hầu, chăm chú nhìn cái này, chăm chú nhìn cái kia, đều là những người đẹp, bất kể là hoàng thượng, hay Nam An vương, mỗi người đều có phong thái riêng, hoàng thượng tuấn mỹ đẹp đẽ quý phái, Nam An vương anh tuấn lãnh khốc, mà hoàng hậu nương nương ngược lại so với bọn họ, quanh thân lạnh mỏng tươi đẹp như nước, nhưng sự tươi đẹp kia vẫn là thứ nhì, càng làm cho người kinh ngạc là mâu quang của nàng.

(*) rượu ngon mỹ tửu, ko biết đúng nghĩa ko nữa >_

Truyện Thiên Giới Hoàng Hậu

Truyện Ngôn Tình - Truyện Ngôn Tình Full (Ngôn Tình Hoàn) - Đọc truyện Ngôn Tình online, mê đọc truyện Ngôn Tìnhtruyện Ngôn Tình hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện Ngôn Tình mới thuộc các thể loại đặc sắc như truyện Ngôn Tình Sắctruyện Ngôn Tình Sủng, hay truyện Ngôn Tình hài một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị như di động và máy tính bảng.

Chuyên mục: Kinh Nghiệm Đọc Truyện, Review Truyện