Toptruyenhay.edu.vn

Phong Lưu Pháp Sư

Chương 267-2: Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu

Tác giả: Thiên Đường Bất Tịch Mịch

Dịch: zzkatsuyazz(1 fan tự dịch)

Biên dịch & biên tập: zzkatsuyazz (1 fan tự dịch) Một bóng người vô thanh vô tức bất thình lình xuất hiện tại Quang Minh giáo đường đỉnh tầng, dõi theo cái thân ảnh bi thương thống khổ bên trong kia một cách si ngốc. Mặc cho hắn có tâm trí để hùng bá thiên hạ, nhưng người bí ẩn này vẫn cảm nhận được một thứ thương tổn sâu trong tâm hồn của hắn một cách trầm trọng.

"Long Nhất, chàng thật không thể đau lòng, ta muốn chàng vĩnh viễn phải giữ lấy nét tinh nghịch hồn nhiên trước kia chàng biết không, lúc nào cũng phải mỉm cười, ta xin chàng đấy." Bóng người này đầu cuốn vải bồng, trên người là một kim biên tế tự bào đồng thời hai tay vỗ về một (ma pháp pha lý – liệu có phải ma cầu pha lê không? Tại hạ thật không ) tựa hồ như muốn xóa đi cái ký ức đau thương kia của biết(Long Nhất.

Một giọt lệ trong suốt tự khóe mắt của nữ tử đáng thương này rớt xuống đất, tách một tiếng. liền hòa vào mặt đất thành một đóa hoa nước mắt, nữ tử ấy chậm rãi vươn bàn tay nhỏ bé khiết bạch của mình lên đầu, khẽ tháo bỏ tấm khăn cuốn ra, lồ lộ từ từ một mái tóc bồng bềnh màu xanh ngọc bích dài đến tận hông – giữa đêm khuya tĩnh mịch tựa một thác nước đang chảy xuống, thật là tiên cảnh giữa chốn nhân gian a. Còn khuôn mặt nàng đích thực là xinh đẹp như được vẽ lên, nếu không có khối thai ký lớn màu đỏ đáng ghét bên má trái kia, thoạt nhìn thật rất là khó coi. Cả Thương Lan đại lục này cũng không ai nhìn vào mà không nhận ra đây chính là Ngạo Nguyệt đế quốc thánh nữ Tì Bích mà, sau khi bỏ Long Nhất đi hai năm trước nàng luôn mang trong lòng một nỗi khổ tột cùng của một người con gái thuần khiết đang yêu.

Tì Bích lệ như mưa tuôn mùa hạ, nàng một mặt cảm tạ Quang Minh thần đã nghe đến thỉnh cầu của nàng, để cho nàng được gặp tình lang, nhưng mặt khác lại hận ông đã gieo trong nàng một tình yêu tuyệt vọng. Ở thời khắc thật rất quan trọng này nàng lại cảm thấy khiếp đảm, thật không biết làm thế nào để đối mặt với hắn đây. Nàng thực rất tự ti về cái thai ký kia, hơn nữa quanh Long Nhất bây giờ đã có hàng chục nữ nhân vây quanh, mỗi người một vẻ nhưng ai cũng xinh đẹp như thần tiên vậy. Sau hai năm như vậy hắn liệu còn có tình cảm dành cho nàng ư. Nàng không ngại, nàng không sợ, nàng không cần biết trời đất gì gì! Mặc chỉ có tình cảm chân thành giành cho hắn mà thôi. Nhưng điều cản trở lớn nhất của hai bên vẫn là những quy củ đáng nguyền rủa của Mạc Tây Tộc.

Cứ như vậy, Tì bích đứng đó ngây ra nhìn chằm chằm vào Long Nhất không chớp mắt dù chỉ một lần, nàng nhìn hắn mà không tránh được những ký ức đẹp đẽ trước kia ùa về.

"Long Nhất, ta thực sự . hức . rất nhớ chàng . hức." Tì Bích thì thào kêu lên, từng chữ từng chữ kèm với những giọt lệ kia thật rất rất bi đát. Buồn! Tình là gì ư? Nước mắt đã làm nhòe đi cặp mắt, tình cảm đã làm mất đi dáng vẻ uy phong của một thánh nữ, thay vào đó là một nữ tử yếu đuối trong biển tình ái, nước mắt cũng thấm ướt hết xiêm y của nàng.

Lúc này phía chân trời lại có một tia nắng ban mai xuyên thấu qua chín tầng mây chiếu xuống, tất cả đám âm binh còn lại phát ra một âm thanh quái đản rồi hòa vào ánh sáng thành tro bụi, tựa hồ chúng chưa bao giờ xuất hiện trên đời. Không khí tràn ngập tử khí cũng đã bắt đầu từ từ tản đi. Nhân gian lại một lần nữa ngập tràn sự sống. Nếu không nhìn thấy hàng ngàn tử thi của đám Quang Minh võ sĩ thì chả ai có thể nghĩ là đêm qua đã xảy ra một sự việc chấn động đất trời.

Dân chúng cũng rụt rè ngó qua khe cửa, phát hiện mọi sự hết thảy đã bình thường thì cao hứng lao ra ngoài phố. Đằng Long Thành cuối cùng đã khôi phục lại dáng vẻ phồn hoa náo nhiệt ngày nào.

Lại nói đến Quang Minh giáo hội, sau khi thống kê nêu rõ: "Lần cực âm ngày này đã có vài ngàn tòa Quang Minh tiểu giáo đường bị phá hủy, Quang Minh võ sĩ và Quang Minh tế tự xấp xỉ mười vạn tử vong ( con số này xem chừng bị sai) " – Sự việc này mấy trăm năm nay xuất hiện khó tránh khỏi tổn thương nghiêm trọng, cũng là một cơ hội lớn để Hắc Ám giáo hội nhanh chóng phát triển mở rộng, quần chúng lại không ngừng tuyên dương Hắc Ám chi thần (Đương nhiên đây là chuyện của sau này)

Mặt khác, Quang Minh giáo chủ đã đi theo Long Nhất hồi khứ Tây Môn phủ, ông nhìn trên giường có một nữ hài tử đang hôn mê bất tỉnh lập tức đưa tay dụng Quang Minh pháp thuật dò xét bệnh tật, một hồi lâu rồi lắc đầu đáp: "Vị cô nương này đích thực tánh mạng đã hoàn toàn mất hết, kể cả Quang Minh thánh thủy cũng không thể đảm bảo quá một năm bình an, ta nói thật xin thiếu gia đừng buồn, trừ phi Quang Minh Thần một tay chữa trị, bằng không thì cũng khó tránh khỏi kết cục tử vong"

Long Nhất trừng mắt, hừ 1 tiếng lớn: "Có ta ở đây, có là Diêm Vương cũng không được nghĩ đến việc đoạt tánh mạng nàng đi. Trong vòng một năm ta nhất định sẽ tìm ra biện pháp cứu chữa"

Hồ Tử lão đầu chỉ biết cười khổ với tính khí nóng nảy của hắn, thì thào một đoạn chú ngữ, lập tức xuất hiện giữa không khí một đạo bạch quang nhu hòa theo tay ông nhập vào cơ thể Tiểu Y. Tay còn lại ông cẩn thận từ không gian giới chỉ lôi ra một bình ngọc nho nhỏ, sau khi mở nắp cả phòng liền tràn ngập một thứ dược hương mạnh mẽ, chả cần nhìn cũng biết ngay là tuyệt thế dược phẩm a. Ông cấp tốc dốc bình lên, nhỏ theo luồng khí kia hai giọt chất lỏng màu trắng từ từ thẩm thấu vào thể xác nàng.

Thấy Hồ Tử lão đầu sớm thu hồi bình ngọc, Long Nhất không cần biết đầu đuôi nắm chặt đầu ông hét lớn:

"Chậm đã, ta nói ông dù gì cũng là một giáo chủ một giáo, nếu biết tốt xấu thì mau phục thêm một ít Thánh Thủy, có lẽ kết quả sẽ tốt hơn nhiều đấy!"

"Chao ôi!" Hồ Tử lão lắc đầu la lại :" Tây Môn Nhị thiếu gia xin hãy buông tay, kẻo xương sọ của lão già này bị ngươi nghiền nát mất"

Long Nhất cười khấy, trong nừa khắc đã rút tay ra khỏi, cặp mắt nhìn chằm chằm vào tay cầm bình ngọc của Hồ Tử lão đầu.

"Tây Môn Nhị thiếu gia xin hãy hiểu cho, không phải ta tiếc chút thuốc này, chỉ là Thánh Thủy công hiệu quá cường đại, phục càng nhiểu kết quả càng ngược lại với mong đợi, tình trạng cô nương này thì chỉ cần 2 giọt thôi, như vậy cũng đã đủ rồi. Thêm chút nữa e rằng có chút nguy hiểm đến tánh mạng" ông nhanh chóng giải thích cặn kẽ.

Long Nhất thấy lão thái độ rất thành khẩn, vẻ mặt này hắn không phải đang giả trang, vẻ mặt buồn bã than vãn: "Là ta sai, đã trách nhầm lão rồi, cũng xin đa tạ người đã dùng thánh thủy kia. Còn Quang Minh giáo đang rất thảm hại, còn nhiều sự tình cần lão giải quyết, tựu ta không muốn giữ chân lão nữa"

Hồ Tử lão đầu quay người rồi chầm chậm cất bước ra, để lại Long Nhất lẳng lặng đương ngồi ở mép giường nhìn chòng chọc vào khuôn mặt thanh tú của Tiểu Y – phát hiện ra sắc mặt nàng đang hồng hào trở lại tịnh cũng có chút vui mừng.

Một hồi sau, Tiểu Y khẽ khàng mở cặp lông mi đen nháy ra, để lộ cặp mắt với con ngươi trong suốt cũng đang hướng về phía khuôn mặt anh tuấn của Long Nhất.

"Thiếu gia.!" Tiểu Y giãy dụa tựa hồ muốn đứng dậy.

Long Nhất lập tức lấy tay đè nàng trở lại, vẻ mặt nghiêm trọng nói: "Nằm yên đừng có nhúc nhích, nàng bây giờ là bệnh nhân, bệnh nhân thì phải được chăm sóc một cách đúng đắn"

Tiểu Y lướt qua mặt tình lang một lượt, khuôn mặt nổi lên một nụ cười xinh đẹp, tựu nghe lời hắn không hề động đậy.

"Lúc này nhìn nàng mới thật lém lỉnh, mau nói cho ta biết trên người có chỗ nào không thoải mái" Long Nhất nhanh chóng thu lại khuôn mặt nghiêm trọng, thể hiện tình cảm cười hỏi Tiểu Y.

"Thập phần thân thể không chỗ nào thoải mái, nhưng nếu thiếu gia chịu ôm thiếp thì sẽ biến mất hết" Tiểu Y say đắm nhìn thẳng vào mắt Long Nhất, sắc mặt cũng thể hiện ra một thứ tình cảm trước kia chưa từng biểu lộ.

Long Nhất cười trừ rồi cấp tốc dùng hai tay kéo Tiểu Y vào *****g ngực cường tráng của hắn, trên người tỏa ra một luồng khí ôn nhu thoài mái bao quanh nàng.

"Thiếu gia, Tiểu Y hiện giờ cảm thấy rất là hạnh phúc, cho là chết đi ngay lúc này cũng không có gì đáng tiếc ." Thanh âm thật đầy mị lực, chỉ là chưa dứt câu Long Nhất đã lấy bàn tay to bản của hắn đã không ngừng sờ mó khắp nơi, đồng thơi cặp môi cũng kề vào môi của nàng trao một nụ hôn say đắm.

"Ta tuyệt không cho phép nàng nói những lung tung như vậy, có thiếu gia ta ở đây há có ai dám làm gì nàng nào?" Long Nhất vừa thủ thỉ vừa trừng phạt nàng bằng cách di chuyển ma trảo của hắn.

"Thiếu gia . ngươi thật đúng là tên phôi. " Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Y thẹn thùng đỏ lên, đưa bàn tay xinh xắn lên ngực hắn vuốt ve.

 

 Tiểu Y ngẩn ra, sắc mặt trở nên uể oải, chẳng lẻ lần này lại không thành công, không thể đột nhập vào ý thức hải của Long nhất sao. Nàng bĩu môi " tối hôm qua muội đang tiến hành đến lúc quan trọng, đã không thể dung nhập một luồng ý thức vào ý thức hải của thiếu gia, quả là uổng phí một phen mà"

Long Nhất cười cười, hai tay ôm sát lấy Tiểu Y vào lòng rồi cười nói:

- Cái gì của mình thì là của mình, nếu khôn thì cưỡng ép chẳng phải là việc tốt. Vận mệnh vốn không thể nắm bắt được, nhưng ta có thể lựa chọn vận mệnh của mình chứ không để vận mệnh làm chủ của ta, đúng không?

Tiểu Y nghe thấy lời của gã, từ những lời của tình lang này mà nhìn ra lòng tự tin cực lớn của gã. Lại thêm hai bàn tay heo của gã liên tục kích thích vào địa phương thần bí của thiếu nữ, càng làm cho nàng ý loạn tình mê, áp người vào ngực của gã mà lòng cảm thấy ấm áp. Thử hỏi đời này kiếp này của nàng còn mong mỏi gì hơn nữa?

Lúc này, Long Nhất trong lòng chợt máy động, nhớ tới đêm qua khi tỉnh lại thì thấy một mớ hình ảnh mơ hồ hỗn loạn trong đầu, chẳng lẽ đợt hỗn loạn này chính là lời tiên đoán trước!

Trong đầu hắn tự nhiên nghĩ đến một loạt nghi vấn, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt hạnh phúc thoả mãn của Tiểu Y, lòng hắn bỗng trầm xuống! Dù sao đều không nghĩ ra, thì có hình ảnh dự đoán được cũng bằng vứt đi.

Long Nhất ôn nhu vỗ về mái tóc trắng đến trong suốt của Tiểu Y, đột nhiên gã nhận ra rằng mái tóc trắng này thật xinh đẹp, bởi vì nó là của nàng, người đã chiếm một vị trí không nhỏ trong lòng gã .

- Thiếu gia, hôm nay người không đến binh doanh sao? - Tiểu Y như một con mèo nhỏ nằm trong ngực Long Nhất, nhẹ giọng hỏi.

- Hôm nay không đi nữa, thiếu gia ta dành cả ngày để " hảo hảo" Tiều Y của ta! - Long Nhất cười tà mị, bàn tay đặt tại chiếc cổ thon trắng như bạch ngọc của Tiểu Y bắt đầu không an phận mà từ từ mang vuốt sói đến chỗ đôi thỏ ngọc.

- "Thiếu … hiếu gia], không nên, muốn ……" Tiểu y khó nhọc vặn vẹo vẹo người muốn đứng lên. Nhưng thân thể mềm mại mẫn cảm của nàng không tự chủ đựoc, lại run rẩy hưởng ứng. Mặc dù trong miệng nói không nên, nhưng hai tay nàng lại mê loạn luồn vào trong y phục Long Nhất mà vuốt nhẹ thân thể gã.

- Long Nhất kéo tuột vạt áo mỏng manh còn sót lại của Tiểu Y, một đôi ngọc thố tuyết bạch hiện ra, hai hạt trái cây mê người run lên nhè nhẹ theo từng hơi thở của nàng. Long Nhất tham lam ngoạm lấy một bên mà thưởng thức hương vị trái cây, bên còn lại không yên phận mà dùng móng sói của mình se se lại. Thân thể Tiểu Y run lên nhè nhẹ, hơi thở càng dồn dập khiến Long Nhất cảm thấy yêu thích đến độ không thể buông tay được.

Thân thể Tiểu Y càng lúc càng run rẩy, Long Nhất cảm giác được hai hạt trái cây càng lúc càng cứng lên, hắn cười gian một tiếng, đây không phải là đấu hiệu sao.Cảm giác được vùng cấm địa của Tiều Y bắt đầu ướt át, Long Nhất ngừng thưỏng thức cảm giác mê người từ hai con thỏ tuýêt bạch, hắn chống người dậy, dùng ánh mắt nóng rực nhìn chắm chằm vào thân thể mềm mại của Tiều Y. Khi hắn đảo mắt đến vùng khe sâu hồng hồng của nàng, hắn thấy rõ ràng một dòng sưối nhỏ đang chảy ra.

-"thiếu gia ……!" - Tiểu y khép hai chân hai, chỉ cảm thấy tại tiểu phúc bùng lên một cảm giác nóng bỏng. Trong lòng cồn cào như bị lửa thiêu đốt, toàn thân da thịt tuyết bạch bỗng hoá thành một màu hồng phấn mê ngưồi.

Long Nhất cúi người thổi nhẹ một hơi vào vành tai của Tiểu Y, cảm giác được cơn run của nàng, biết phòng tuyến cuối cùng đã lật, hắn đắc ý nở một nụ cười .Tiểu Y mở to đôi mắt trong suốt đến mênh mông của nàng, cắn chặt răng xoay người lại, lật ngược Long Nhất đang trong lúc bất ngờ, có chút phong cuồng mà tìm lấy cặp môi của hắn, đầu lưỡi không chậm trễ liền tìm ngay lưỡi hắn mà quấn lấy. Nàng đẩy Long Nhất nằm hẳn lại, rồi từ từ hạ thân xuống, để "Tiểu Long Nhất" vào thẳng nơi cấm địa của mình, đồng thời phát ra tiếng rên rỉ động lòng người. Thân thể mềm mại chuyển động không ngừng như sóng biển tấn công dồn dập vào một tiẻu đảo.

Không biết trải qua bao lâu, thân thể mềm mại của Tiểu Y chuyển động càng lúc càng mạnh hơn, như muốn chiếm lĩnh toàn trận địa. Rổi thân thể cả hai cùng run mạnh, tâm ý tương thông cùng đạt đến cao trào. Đột nhiên, Long Nhất cảm giác được bên tai dấy lên một cảm giác nhột nhạt,tựa như có hai gọt lệ trong suốt rơi vào. Hắn xoay người, ôm lấy Tiểu Y lật ngửa lại, định hỏi nàng môt câu, nhưng phát hiện Tiểu Y khuôn mặt đỏ ửng, đôi mắt đóng chặt lại, như muốn nói khộng có giọt nước mắt nào cả. Hắn vươn tay vuốt nhẹ lên giọt nước đọng lại trên vành tai, đầu lưỡi khẽ liếm nhẹ. Rõ ràng chính là nước mắt.

- Long Nhất không nói một lời, chỉ ôm chặt lấy nàng, trong lòng hắn phát thệ, tuyệt đối sẽ không để cho nàng rời đi, cho dù Tử thần có tới cũng đừng hòng mang nàng rời khỏi hắn.

PHONG LƯU PHÁP SƯ

9g4ever/upload/9g4ever/upload/images/979.fefaiax12n.jpg

Tác giả: Thiên Đường Bất Tịch Mịch

Dịch: nguyenbaviet(1 fan tự dịch)

Biên dịch & biên tập: nguyenbaviet(1 fan tự dịch) Lúc hoàng hôn, Nam cung phủ đệ.

"Tam tỷ, ngươi tại trong viện đi tới đi lui làm gì a? Muốn tìm tỷ phu thì cứ đi mà tìm đi." Nam Cung Nỗ mới từ Binh doanh trở về liến tiến vào khuôn viên của Nam Cung Hương Vân, hắn thấy Tam tỷ đi tới đi lui với thần sắc bất an, một chút lại mỉm cười, rồi một lúc sau lại nghiến răng.

-"Ngưoi nói bậy gì đó, sao lại bảo ta đi nghĩ đến Tây . cái tên vô lại đó". Nam Cung Hương Vân căm tức xoay người nhìn tên đệ dệ của mình .

- "Không nghĩ đến thì không nghĩ đến, hung hăng như vậy để làm gì, Tỷ không đi thì ta đi. Nghe nói Tỷ phu tối hôm qua hình như đã xảy ra chuyện, hôm nay hắn cả ngày không thấy đến binh doanh" Nam Cung Nỗ nói thầm, xoay người cười trộm một cái rồi đi thẳng ra ngoài.

- "Đứng lại..." Nga khi Nam cung Nỗ bước đến gần cổng tiểu viện, một tiếng quát vang lên.

Nam Cung Hương Vân có chút khẩn trương chạy đến trước mặt tên đệ đệ của mình, vội hỏi: " Hắn xảy ra chuyện gì? Có nói mau hay không?"

- "Đệ cũng không biết, chỉ biết là tối hôm qua có người tập kích vào Tây Môn Phủ...." Nam Cung Nỗ chưa nói hết câu, Nam cung Hương Vân đã như trận gió chạy thẳng ra ngoài.

- "Tam Tỷ còn bày đặt ương ngạnh, trên mặt rõ ràng có viết "Ta yêu Tây Môn Vũ" rồi, còn giả bộ gì nữa a" Nam Cung Nỗ cười hắc hắc, mệt mỏi cả ngày, cũng nên để ta đi tìm vài "Tiểu nương tử" để "ngoạm ngoạm" một chút chứ.

Nam Cung Hương Vân chạy nhanh như bay đến trước cổng Tây môn phủ, thấy rất nhiều công nhân đang tu sửa vách tường, trong không khí ẩn ẩn lưu lại mùi máu tươi nhè nhẹ. Nàng trong lòng hoảng hốt, cũng mặc kệ tên hạ nhân nghênh đón mình , nhắm hướng một khu nhà mà chạy tới. mấy tên Tây môn gia tộc hộ vệ tự nhận biết nàng, bởi vậy cũng không có ngăn cản nàng

Khi Nam cung hương vân chạy đến khu nhà của Long Nhất, nhìn thâý một loạt phòng ốc trở thành đống đổ nát, tự nhiên cảm thấy bấn loạn

"Tây môn vũ, tây môn vũ, tên hỗn đản này." Nam cung hương vân nhắm phía khu tiêu viện của Long Nhất mà hô lớn

Long Nhất lúc này đang nằm dài trên giường, sau cuộc đại chiến Tiểu Y lúc này đang ngủ say, mà hắn lúc này đang nhẹ nhàng vỗ về mái tóc trong suốt của nàng. Trong giây lát hắn liền nghe tiếng hô hoán của Nam Cung hương vân. Vừa mới suy nghĩ nha đầu kia không biết sao lại hô lớn gọi nhỏ như vậy thì ba một tiếng, cánh cửa phòng đã bị đá văng, Nam cung hương vân còn mang theo nước mắt trên mặt đang ngây ngốc đứng ngay cửa mà nhìn hắn.

ách, … đã quên bố trí kết giới, Long Nhất lúc này mới chợt nhớ ra từ lúc trưa khi tiến vào phòng đến giờ, thì đã quên bố trí kết giới rồi.

Nam cung hương vân ngơ ngác nhìn hai người đang nằm trên chiếc giường lớn, trong lòng đột nhiên cảm thấy ủy khuất vô hạn. Nàng thực sự lo lắng cho hắn xảy ra chuyện, kết quả là hắn đang ở đây mà hảo hảo, bỏ cả chuyện đến binh doanh mà ở lại đây cùng nữ tử chung giường phong lưu khoái hoạt. (Lời Người dịch: Tui mà như vậy tui cũng bỏ binh doanh .)

"Ngươi là đồ vô lại , xú hỗn đản." Nam cung hương vân hung hăng đóng mạnh cửa, chạy thẳng ra ngoài].

"Nữ Nhân quả là mạc danh kì diệu." Long Nhất ngạc nhiên lắc đầu, không hiểu nha đầu kia lại bộc phát cơn thần kinh nào nữa rồi.

Tiểu Y bị Nam Cung hương vân làm cho bừng tỉnh, thân là nữ nhân nàng đương nhiên hiểu được tâm tư của phụ nữ, nàng ngồi dậy đẩy Long Nhất: " Thiếu gia, đi an ủi nàng ta một chút, dù sao vài ngày nữa hai người sẽ thành thân mà."

Long Nhất suy nghĩ, cũng là hình dáng bi thương vừa rồi của nàng ta tữa hồ cũng là do lo lắng cho hắn. Mặc dù không biết nàng ta vì cái gì mà lo lắng, nhưng an ủi nàng ta một chút cũng tốt, nam nhân mà, có đôi khi phải để cho nữ nhân chiếm chút tiện nghi vậy.

Long Nhất đứng dậy mặc quần áo, hôn nhẹ lên trán của Tiểu Y rồi quay người đuổi theo Nam cung Hương Vân, để lại Tiểu Y đang si ngốc nhìn bóng lưng của hắn. Thân là một Dự ngôn sư, nàng cũng biết tình huống của mình như thế nào, thời gian ở cạnh tình lang còn không nhiều lắm.

nam cung hương vân chạy đến đại hoa viên của tây môn phủ, tìm một nơi không có người rồi ôm mặt khóc, bờ vai rung rung, thoạt nhìn thật là làm cho người ta thưong tiếc.

"Xú hỗn đản, phôi đản (Trứng thối), ta không thích ngươi, ta ghét ngươi." Nam cung hương vân khóc nấc lê, tự nhiên nhận thấy bản thân mình không còn là mình như trước kia nữa. Trước kia mình vô ưu vô lự, sao bây giờ mỗi ngày mình đều nghĩ đến cái tên . tên xú nam nhân kia, khiến cho chính mình trong lòng lúc vui lúc hận, tự mình làm khổ mình? Nhưng Nam Cung Hưong Vân biết nàng chính mình cũng không thể quản được, không thể tự khống chế việc nghĩ về hắn, lo lắng cho hắn, náng quả thật không thể có thuốc chữa căn bệnh này đựoc.

Nam Cung Hương vân càng nghĩ càng cảm thấy bi thương, vì vậy càng lúc càng khóc thương tâm hơn.

"Đừng khóc nữa, hoa cỏ nhà ta đều bị ngươi dùng nước mắt làm ngập úng đến chết rồi kìa." tiếng của Long Nhất đột nhiên từ sau lưng truỳên đến, doạ cho Nam cung Hương Vân

Truyện Phong Lưu Pháp Sư

Truyện Ngôn Tình - Truyện Ngôn Tình Full (Ngôn Tình Hoàn) - Đọc truyện Ngôn Tình online, mê đọc truyện Ngôn Tìnhtruyện Ngôn Tình hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện Ngôn Tình mới thuộc các thể loại đặc sắc như truyện Ngôn Tình Sắctruyện Ngôn Tình Sủng, hay truyện Ngôn Tình hài một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị như di động và máy tính bảng.

Chuyên mục: Kinh Nghiệm Đọc Truyện, Review Truyện