Toptruyenhay.edu.vn

Luật Sư Phúc Hắc Quá Nguy Hiểm

Luật Sư Phúc Hắc Quá Nguy Hiểm - Chương 210: Pháo hoa

Editor: Hạ Y Lan

Phạm Trọng?

Mấy năm không gặp, ngược lại anh càng thêm xuất chúng. Vẫn là bộ quần áo màu sắc tươi sáng sạch sẽ, thoáng chút rực rỡ, khiến người và vật trong đại sảnh đều ảm đạm phai mờ, chỉ có anh, trở thành tiêu điểm. Đến nỗi, đi tới trước mặt, cô mới phát hiện, đi với anh còn có một đứa nhỏ, thấp hơn so với anh, hết sức thanh tú, bởi vì thanh tú, cho nên cũng không bằng vẻ đẹp như khoe khoang khí thế của Phạm Trọng, như một cái bóng bị xem nhẹ của anh......

Phạm Trọng cũng nhìn thấy cô, dừng chân, cười với cô một tiếng, “Xin chào, đã lâu không gặp.” Nói xong, ánh mắt còn lướt qua phía sau cô.

“Đã lâu không gặp.” Cô gật đầu một cái, nhớ lại chuyện Quách Cẩm Nhi muốn ly hôn với anh, hai người không hạnh phúc? Ở trong mắt cô, Phạm Trọng là một người tốt, không phải loại người như Quách Hồng Vũ. Tại sao lại ly hôn? Ban đầu vì giận dỗi mà Quách Cẩm Nhi gả cho anh, vậy anh vì cái gì mà cưới Quách Cẩm Nhi?

Nghĩ thế nào cô cũng không hiểu được......

Cô và anh cũng không quen thuộc, gặp gỡ thế này, gật đầu rồi đường ai nấy đi nhưng mà bước chân của anh lại giống như đinh vậy, đứng ở trước mặt cô không đi.

Cô cảm thấy rất là kỳ quái, nhưng cũng không biết nên nói cái gì, cười cười lần nữa, “Tôi đi trước, hẹn gặp lại......”

“Diệp Thanh Hòa!” Thế nhưng anh chợt gọi cô lại.

“Hả?” Cô bị giọng nói gấp gáp của anh dọa sợ, quay đầu lại.



Anh yên lặng nhìn cô, trong mắt lộ ra sự đau thương nhàn nhạt, loại đau thương này cô rất quen thuộc, vì vài lần gặp mặt trước, cô cũng từng phát hiện......

“Phạm Trọng, anh......” Cô âm thầm suy đoán, anh không sao chứ? Vì phải ly hôn với Quách Cẩm Nhi, cho nên tâm tình không tốt?

“Ngày mai có thời gian không?”Anh đột nhiên hỏi.


“Tôi...... Không chắc lắm.....” Trừ đi làm thì thời gian của cô vẫn có, nhưng lại bị một tên quỷ đòi nợ chiếm đoạt rồi, nhưng ánh mắt Phạm Trọng thế này, lại để cho người ta cảm thấy nếu như nói không có đó chính là một loại tàn nhẫn......

“Tối mai cùng nhau ăn cơm được không?” Anh nói.

“......” Đối với giao tình của bọn họ thì yêu cầu này, thật là đường đột......”Chuyện này...... Tôi......” Cô cảm thấy mình phải từ chối, bất luận người này dùng ánh mắt nào nhìn cô đi nữa......

Đang sắp xếp lời để nói, ở phía sau lại vang lên một giọng nói đầy rét buốt, “Cô ấy không có thời gi¬an!”

Chủ nhân của giọng nói này là —— Tiêu Y Đình......

Sao anh tới đây?


Quay đầu lại, trong mắt Tiêu Y Đình là địch ý lạnh thấu xương, so với lúc đi học, đã nhiều năm như vậy, hai người này vẫn sống chết đối đầu nhau sao?

Lại nhìn Phạm Trọng, trên mặt rõ ràng vừa hiện chút ánh sáng, đảo mắt, lại lâm vào tối tăm thâm trầm.

Một khắc kia, Diệp Thanh Hòa lại nghĩ đến sự chóng tàn của pháo hoa......

Cổ tay đau xót, bị Tiêu Y Đình nắm thật chặt, hơn nữa tiếng trách cứ đầy tức giận đổ ập xuống, “Tự nhiên phát ngốc hay là đầu óc bị nước vào?! Gặp tên khốn khiếp này phải nói lại vài câu sao?”

Diệp Thanh Hòa không hiểu sao mình lại bị mắng, nhưng nhìn mặt Tiêu Y Đình xanh mét, không nói gì, chỉ là, trơ mắt, nhìn vẻ mặt Phạm Trọng càng tối tăm thêm, hơi căng lên, hẳn là càng thêm chán nản rồi......

Ngược lại, đứa nhỏ bên cạnh Phạm Trọng không nhịn nổi, đứng ra bất bình, “Chú nói ai là khốn khiếp?”


Tiêu Y Đình cười lạnh, “Người nào trả lời thì là người đó!”

“Chú.....” Đứa nhỏ tuổi trẻ khí thịnh, giơ quả đấm lên muốn đánh người.

“Dừng tay!” Phạm Trọng chợt rống lớn một tiếng.


Một tiếng này, giống như sấm chớp, không chỉ làm đứa nhỏ bị chấn kinh, cũng làm cả người Diệp Thanh Hòa phải run lên.

Biết Phạm Trọng nhiều năm như vậy, mặc dù đối với anh chưa quen thuộc, nhưng trong ấn tượng của cô, anh vẫn luôn là người ở dưới ánh nắng tươi sáng ngoái đầu lại mỉm cười, như làn gió mùa thu lướt qua, phát họa lên một người đàn ông dịu dàng lại mang ưu thương nhàn nhạt, lại có thể ở nơi đông người thất kinh rống một tiếng, khiến cô giật mình không nhỏ......

Đứa bé trai kia cũng không biết là gì của anh, bị anh vừa hô, dáng vẻ hết sức uất ức, u oán nhìn anh một cái, quay đầu bước đi, mà mặt anh cũng trở nên u ám, lời tạm biệt cũng không có, đuổi theo bóng lưng bé trai kia.

“Còn nhìn cái gì?! Trở về!” Anh xoay cánh tay cô, cơ hồ là kéo cô ra nhà hàng.

Không biết anh lấy tức giận lớn như vậy từ đâu, cô yên tĩnh không nói mặc anh nhét cô vào trong xe, anh xấu tính, cô đã quen, cư xử lạnh nhạt, chốc lát nữa tự anh chữa khỏi......

Trên xe, lửa giận của anh chưa tiêu, tiếp tục phóng hỏa với cô, “Anh biết ngay! Anh biết ngay! Chỉ cần anh không ở bên em một chút thôi, em sẽ xảy ra chuyện!”

“......” Cô nháy mắt, không rõ chân tướng. Cô xảy ra vấn đề gì? Anh cũng từng không ở bên cô một thời gian dài mà...... Hơn nữa, người mới vừa rồi trái nhắn tin, phải gọi điện, nói sợ ở nhà một mình là ai?

Truyện Luật Sư Phúc Hắc Quá Nguy Hiểm

Truyện Ngôn Tình - Truyện Ngôn Tình Full (Ngôn Tình Hoàn) - Đọc truyện Ngôn Tình online, mê đọc truyện Ngôn Tìnhtruyện Ngôn Tình hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện Ngôn Tình mới thuộc các thể loại đặc sắc như truyện Ngôn Tình Sắctruyện Ngôn Tình Sủng, hay truyện Ngôn Tình hài một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị như di động và máy tính bảng.

Chuyên mục: Kinh Nghiệm Đọc Truyện, Review Truyện

Website đọc truyện TruyenChu, TruyenFullLightNovel online miễn phí.