Đôi lời về Diễm Ngộ Chi Lữ: Không biết có phải đây là tác phẩm đầu tay trên con đường văn nghiệp của Dâm Mộng Tiên Sinh (Tâm Mộng Vô Ngân) hay không mà nếu như so với Thất Giới Truyền Thuyết thì nó không có được cái hào hùng oanh liệt của những cuộc chiến hoành tráng và cũng không có được sự hấp dẫn qua những cuộc tình sóng gió lâm li, lời văn còn hay lan man rườm rà khiến người đọc cảm thấy hơi khó chịu. Nhưng, nếu bỏ qua những tình tiết ấy, thì, đối với các sắc lang đây lại là một tác phẩm đáng được trân trọng với những đoạn mô tả chi tiết cảnh phòng the và diễn tả được cái tinh thần của một lãng tử trên con đường chinh phục cái đẹp.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, chớp mắt đã ngàn năm, vạn năm. Không ai hay biết, nhân loại bắt đầu, một thời đại chuyển biến, chớp mắt đã che phủ thời gian kéo dài của lịch sử. Biển cả trước đây đã thành ruộng dâu, thung lũng ngày trước đã nhô cao thành núi. Những điều này đã chuyển biến trong lúc lơ đãng, từ cổ chí kim, có được bao nhiêu người từng chứng kiến sự thay đổi của năm tháng?
Núi cao khe sâu, thung lũng bình nguyên, sông lớn hồ rộng, vùng đất băng tuyết cực địa, tất cả đều biến đổi, nhưng từ trước đến nay, có vật gì tồn tại mãi không biến đổi? Vận động chính là thay đổi, vạn vật thế gian đều vận động, có tồn tại sự vĩnh hằng bất biến hay không đây?
Anh hùng quy túc tại chiến trường
Của ta quy túc tại Thiên Đường
Lục Vũ, truyền kỳ Thánh Hồn Thiên Sư đệ nhất Thần Võ Thiên Vực bị thê tử và huynh đệ của mình liên thủ ám hại, mấy trăm năm sau sống lại trên người một thiếu niên.
Một đóa hoa đào thiên bách duyên , vô tận phong lưu ở đầu ngón tay , tâm đầu ý hợp ngạo hồng trần , trong trăm khóm hoa ta ngủ một mình .
Thiên táng Bất tử, song châu ở tay, xoay tay vì là tiên, phúc tay vì là ma.
Ngọc tháp Tiên Linh, giai nhân khuynh quốc, ngạo thị chư thiên, chòm sao bạn ta.