Toptruyenhay.edu.vn

Năm Tháng Mất Phương Hướng

Chương 7 Một Đi Không Trở Lại

CHƯƠNG 7: MỘT ĐI KHÔNG TRỞ LẠI

Thẩm Lệ Lệ đưa tôi đi đến phòng bao, vừa tiến vào phòng đã thấy trong phòng ngồi năm nam ba nữ, tôi và Thẩm Lệ Lệ đi vào vừa đủ năm nam năm nữ. Thẩm Lệ Lệ đẩy tôi vào trong ngực một người đàn ông, vừa cười vừa nói: “Mọi người hôm nay chơi vui vẻ một chút.”

Bị đàn ông ôm vào trong ngực, tôi cảm thấy cả người như phát hỏa, không biết bởi vì ngụm rượu mà người đàn ông xa lạ kia vừa cho tôi uống, hay là vì tôi ít khi bị đàn ông ôm vào lòng nên bây giờ cảm thấy hơi nóng.

Người đàn ông này khoảng hơn bốn mươi tuổi, âu phục vứt ở một bên, cà vạt cũng đeo lỏng lẻo trên cổ.

“Ở đây… chơi bao giờ chưa?” Người đàn ông ghé vào tai tôi chậm rãi nói ra, tay không ngừng đùa bỡn tai tôi.

Thân thể tôi cứng ngắc, không biết trả lời thế nào.

Tay hắn vuốt ve xung quanh người tôi, ngay trước mặt nhiều người, tôi cảm giác mặt mình nóng lên. Tôi vốn là một cô gái đến từ nông thôn, cha mẹ là nông dân điển hình, tư tưởng của tôi đã được giáo dục từ nhỏ, trở nên ăn sâu bén rễ.

Người đàn ông nhếch miệng cười: “Không ngờ ngây thơ như vậy…”

Hắn áp sát mặt vào mặt tôi, đặt tay tôi lên cổ hắn. Ngồi giữa hai chân hắn, tôi có thể cảm nhận được có thứ gì đó chọc vào mông tôi.

Lưu Tê và Dương Hồng đều từng như vậy với tôi, đương nhiên tôi biết đó là chuyện gì.

“Sao vậy? Cảm giác được rồi sao?” Người đàn ông đùa bỡn nói vào tai tôi, tôi có cảm giác giống như mèo vờn chuột.

“Nghe nói em là sinh viên hả, ra một cái giá đi.” Người đàn ông mở miệng toàn mùi rượu và khói thuốc, cho dù mặc âu phục thắt cà vạt thì tôi cũng có thể ngửi thấy mùi cặn bã từ người hắn.

Tôi không biết điều gì đã biến tôi thành như thế này, thậm chí tôi còn chịu đựng được sự cợt nhả của hắn.

“Hai triệu rưỡi.” Tôi mạnh dạn nói một cái giá, trong lòng có chút bất an, trước kia đều là Thẩm Lệ Lệ ra giá giúp tôi. Lần đầu tiên tôi báo giá với người khác tôi có cảm giác như bán đứng chính bản thân mình, nhưng mà cảm giác xấu hổ và giận dữ đó cũng không chống cự nổi trước sức hấp dẫn của số tiền đó.

Tôi cảm giác mình dần dần rơi vào vực thẳm, trong lòng hơi lo lắng, giá tiền này liệu có cao quá hay không?

Người đàn ông lấy ra hai triệu rưỡi, nhét vào bên trong người tôi, sau đó bắt đầu động tay chân.

“Đừng… ở đây nhiều người quá.” Tôi cẩn thận liếc xung quanh một chút, phát hiện tất cả mọi người đều tự chơi người phụ nữ của mình, hát hò, uống rượu.

Một âm thanh rên rỉ rất nhỏ truyền vào tai tôi, tôi không ngờ lại có người to gan lớn mật dám làm chuyện đó ở nơi nhiều người như vậy.

Tôi phát hiện chủ nhân của âm thanh chính là Thẩm Lệ Lệ, quần áo trên người cô ta đã cởi một nửa, nhấc váy ngồi lên đùi người đàn ông, hai tay ôm lấy cổ hắn, hai người hôn nhau nồng nhiệt. Thân thể Thẩm Lệ Lệ uốn éo, tuy nhiên váy cô ta đã che khuất bộ phận dính liền nhau của hai người bọn họ.

Nhưng vừa nhìn đã có thể đoán được bọn họ đang làm gì.

Có người trêu chọc nói: “Lão Vương, sao anh gấp vậy?”

Người được gọi là “lão Vương” có chút đắc ý, giật mạnh một cái, tiếng hít thở của Thẩm Lệ Lệ bắt đầu dồn dập.

Người đàn ông trước mặt tôi nhìn thấy một màn này cũng bắt đầu hành động, dùng tay mạnh mẽ nhào nặn trên ngực tôi nói: “Ngay ở đây đi, anh trả em ba triệu rưỡi.”

Ba triệu rưỡi! Đủ cho tôi dùng rất lâu! Mỗi ngày tôi ăn cơm cũng chỉ hết có tám mươi lăm nghìn, ba triệu rưỡi đủ cho tôi dùng hơn một tháng.

Người đàn ông thấy tôi không nói gì, bắt đầu mạnh dạn đứng lên, trên người của tôi mặc chiếc váy đỏ hôm nay Thẩm Lệ Lệ tặng.

Người đàn ông xốc váy tôi lên, luồn vào bên trong sờ soạng, tôi cảm nhận được cảm giác thiếu dưỡng khí, có chút muốn say.

Cảm giác mạnh mẽ ập đến, khiến cho cơ thể tôi dần dần thả lỏng.

Người đàn ông lại mạnh mẽ nói: “Rất dâm!”

Dương vật hắn dựng thẳng lên, cảm giác đau như xé rách cơ thể, cho dù tôi đã trải qua vài lần nhưng vẫn không thích ứng nổi.

Không biết người đàn ông này vì lớn tuổi hay vì nguyên nhân gì khác mà chỉ động có vài cái đã xong việc rồi.

Người đàn ông cảm thấy chưa đủ nghiền, lập tức cắn vào người tôi.

Trên người tôi lưu lại một dấu răng.

Chơi đến lúc quán bar đóng cửa, bên ngoài bầu trời hơi mờ ảo, tôi ngủ từ lúc nào không hay, đến tận khi Thẩm Lệ Lệ gọi tôi mới tỉnh.

Đột nhiên tôi nhớ ra sáng nay có tiết học, giáo viên thường xuyên điểm danh, nếu như trốn học thì học bổng năm nay của tôi không lấy được rồi.

Vội vàng bắt xe, nhanh chóng đi đến phòng học.

Khi tôi đứng ở cửa ra vào của phòng học, tôi cảm nhận được ánh mắt của tất cả bạn học đều nhìn chằm chằm vào tôi.

Lúc này tôi mới phát hiện, bởi vì quá vội vàng nên tôi vẫn mặc chiếc váy đỏ mà Thẩm Lệ Lệ tặng hôm qua. Tôi tuy lớn lên ở nông thôn nhưng ở nhà lại không phải làm việc nhà nông, rất ít khi phải bán mặt cho đất bán lưng cho trời, cho nên da thịt rất trắng, hôm qua tôi lại ăn mặc hơi sexy bó sát, đúng là người đẹp vì lụa, ngựa tốt vì yên.

Có thể nói, không ai tin tôi lúc này và tôi của mấy ngày trước là cùng một người.

Có bạn học hỏi tôi có phải đi nhầm phòng học hay không. Tiếng bàn tán xôn xao lan nhanh như chớp, từ bàn đầu tiên truyền đến bàn cuối cùng của lớp.

Ánh mắt nóng bỏng của Dương Hồng nhìn tôi chằm chằm, đồng thời tôi còn cảm giác được một ánh mắt khác trong góc lớp, là ánh mắt của Lưu Tê.

Nếu như đổi lại là trước kia, chịu đựng ánh mắt này của mọi người thì tôi nhất định sẽ ngại ngùng tự ti.

Nhưng bây giờ tôi lại có cảm giác tự hào chưa từng có, ngẩng đầu ưỡn ngực đi thẳng tới chỗ ngồi của mình.

Bạn học thấy tôi ngồi xuống lập tức hô to: “Mỹ nhân này lại là con bé nhà quê kia sao?”

“Không thể nào? Sao lại là đồ nhà quê kia được?”

Âm thanh kinh ngạc của các bạn học vang lên, rất nhanh, cả lớp giống như ong vỡ tổ.

Dương Hồng ngồi cùng bàn tôi chính là một tiểu thiếu gia, ngày thường đều trêu chọc tôi, lần trước dùng tiền mua tôi cũng chỉ để thử cảm giác mới lạ mà thôi, dù sao tôi cũng là người phụ nữ đã từng ngủ cùng Lưu Tê.

Mông tôi vừa đặt xuống ghế, Dương Hồng lập tức lại gần: “Này, tớ không ngờ cậu chưng diện lên cũng rất xinh đẹp đó, thế nào, tối nay hẹn không, quy tắc cũ.”

Nhớ tới hôm qua gặp được hắn ở cổng trường, ngay cả liếc nhìn hắn cũng không liếc nhìn tôi một cái, cảm giác nhục nhã đó mãnh liệt vô cùng, tôi lập tức lạnh nhạt, không đáp ứng.

Dương Hồng thấy tôi không nói chuyện, lập tức ôm eo tôi, ghé sát vào tai tôi nói: “Mười triệu.”

Nói thật, cho dù là bảy triệu thì tôi cũng sẽ đồng ý, dù sao bảy triệu cũng đủ cho tôi dùng rất lâu, nhưng không ngờ tiểu thiếu gia này lại nâng giá.

Lúc đầu tôi còn giữ mặt lạnh, sau khi nghe được giá cả thì nét mặt nhu hòa lại.

Dương Hồng thấy tôi không lạnh nhạt nữa, bắt đầu lớn mật dùng tay sờ soạng tôi, tôi đẩy tay hắn ra, hờn dỗi nói: “Đang học, có việc gì tan học tính tiếp!”

“Mất tiền thì đương nhiên phải hưởng thụ thật tốt. Hơn nữa cậu cũng rất hưởng thụ cơ mà.” Dương Hồng hùng hổ nói ra.

Lúc này, Lưu Tê đi tới, vỗ vào bả vai Dương Hồng, từ góc độ của tôi thì có vẻ sắc mặt Lưu Tê không tốt cho lắm, hơi u ám. Tướng mạo của anh ta vốn không giống người lương thiện, hiện giờ anh làm vẻ mặt đó khiến anh ta trông hung dữ hơn nhiều.

“Người anh em, đổi chỗ đi.” Lưu Tê hạ thấp giọng, không lớn không nhỏ, không nghe ra tâm trạng của hắn, nhưng ngữ khí lại chính là mệnh lệnh không cho phép ai cự tuyệt.

Lúc đầu Dương Hồng đang cao hứng, muốn động tay động chân với tôi, nhưng lại bị người quấy rầy nên có chút khó chịu. Dương Hồng nhíu mày quay lại nhìn xem là ai, nhưng vừa quay lại đã thấy Lưu Tê đứng sau lưng hắn.

Dương Hồng mặc dù là tiểu thiếu gia nhưng hắn cũng không dám gây sự với Lưu Tê. Lưu Tê ngày thường nổi danh hung ác, nghe nói nhà hắn là xã hội đen, đánh nhau rất lợi hại, cho nên nhanh chóng mang danh đầu gấu trường học.

Dương Hồng không cam lòng, liếc tôi một cái, ánh mắt hận không thể giải quyết tôi ngay tại chỗ, nhưng hắn không dám trêu chọc Lưu Tê, đành ngoan ngoãn nhường chỗ.

Tôi không biết vì sao Lưu Tê lại đột nhiên ngồi vào cạnh tôi. Khi tôi bán lần đầu tiên cho hắn, hắn đã chạm vào tôi, sau đó lập tức coi như chưa từng gặp mặt, có nhìn thấy thì cũng coi như xa lạ, không thèm chào hỏi.

Lưu Tê không nói gì ngồi bên cạnh tôi, áp lực từ người hắn tỏa ra khiến tôi không thể tập trung nghe giảng.

Nghe nói đại đa số người đều có tình cảm với gà tơ, cảm giác lấy đi lần đầu của phụ nữ và cảm giác với mối tình đầu của chính mình khá giống nhau.

Tôi chưa từng yêu đương, nhưng lần đầu tiên của tôi đã bán cho Lưu Tê.

Truyện convert hay : Vương Bài Thần Y Cuồng Thê

Truyện Năm Tháng Mất Phương Hướng

Truyện Ngôn Tình - Truyện Ngôn Tình Full (Ngôn Tình Hoàn) - Đọc truyện Ngôn Tình online, mê đọc truyện Ngôn Tìnhtruyện Ngôn Tình hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện Ngôn Tình mới thuộc các thể loại đặc sắc như truyện Ngôn Tình Sắctruyện Ngôn Tình Sủng, hay truyện Ngôn Tình hài một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị như di động và máy tính bảng.

Chuyên mục: Kinh Nghiệm Đọc Truyện, Review Truyện