Toptruyenhay.edu.vn

Năm Tháng Mất Phương Hướng

Chương 2 Sa Ngã

CHƯƠNG 2: SA NGÃ

Đã trôi qua một thời gian dài, nhưng chỗ Thẩm Lệ Lệ vẫn không có chút tin tức nào, cô ta sẽ không gạt tôi đấy chứ?

Bạn cùng bàn với tôi tên là Dương Hồng, là một tên lưu manh vô lại, trên người thường có mùi khói thuốc, cùng với mùi nước hoa nồng nặc không phù hợp với độ tuổi, tóc mái màu vàng rủ xuống càng lộ ra vẻ ăn chơi đua đòi. Từ trước tới giờ hắn không hề che giấu sự căm ghét đối với tôi, thấy tôi tâm sự nặng nề, hắn càng trêu chọc: “Ôi, học trò giỏi hôm nay không nghe giảng sao? Không phải là yêu rồi chứ? Là anh trai lớp bên cạnh mà cậu hay nhìn chằm chằm sao? Mà thôi, ai cũng được, mặt hàng như cậu thì chỉ cần cởi quần áo ra chắc đàn ông đều bị dọa cho liệt dương hết thôi.”

Tôi đã sớm thành thói quen, vì vậy khi nghe hắn móc mỉa, tôi cũng không có phản ứng, chỉ lặng lẽ nhìn cửa phòng học ngẩn người.

Ngay lúc này, thân ảnh quen thuộc của Thẩm Lệ Lệ xuất hiện trước mắt tôi, mang theo ý cười, gọi tôi ra ngoài.

Tôi luôn chờ đợi tin tức của Thẩm Lệ Lệ, không cần Thẩm Lệ Lệ gọi, tôi đã chạy ra khỏi phòng học.

Thẩm Lệ Lệ mỉm cười, kéo tay tôi ra một góc, ghé vào tai tôi nói: “Khách tới cửa rồi, chiều nay tan học em trở về chuẩn bị một chút, buổi tối đến khách sạn nhỏ Thiên Nhuận ở ngoài trường học chờ chị, mặc đồ gợi cảm chút nha.”

Thực ra, ngoài trường học có rất nhiều khách sạn, rất đông khách, nhưng nơi thường được nhắc đến nhất chính là khách sạn Thiên Nhuận. Nghe nói khách sạn này không cần đăng kí chứng minh thư, rất thuận tiện, còn miễn phí bao cao su, đây đều là nghĩ cho những sinh viên muốn vụng trộm nhưng ngại mất thể diện không dám đi mua. Bởi vậy, nơi này đã trở thành nơi hẹn họ tốt nhất của các cặp đôi.

Trong lòng tôi có rất nhiều nghi vấn: “Không phải nói dẫn em đi kiếm tiền sao? Sao lại vào khách sạn?”

“Ha ha, đi...” Thẩm Lệ Lệ đang định mở miệng giải thích, tên ngồi cùng bàn tôi bất ngờ từ cửa phòng học thò đầu ra, hất tóc: “Chậc chậc...”

Nhìn thấy Dương Hồng bất ngờ xuất hiện, Thẩm Lệ Lệ cười một tiếng, một tay ấn lên đầu hắn, đẩy vào phòng học: “Đừng gây phiền phức!”

Xem ra bọn họ rất thân quen, tôi cũng không kinh ngạc chút nào, hôm qua lúc nói chuyện cùng Thẩm Lệ Lệ, tôi đã nghe kể cô ta quen biết rất nhiều nam sinh trong trường.

“Tôi không làm phiền đâu, nói đi, có phải hai người có bí mật gì không thể để lộ ra ngoài ánh sáng không hả? Sao tôi vừa tới thì không thấy ai nói gì nữa?” Dương Hồng làm ra bộ dạng dây dưa đến cùng, Thẩm Lệ Lệ lập tức lắc đầu: “Thôi bỏ đi, nhớ kĩ lời chị nói đó...”

Lườm Dương Hồng một cái, Thẩm Lệ Lệ quay đầu đi.

Lấy được tin tức xác thực từ Thẩm Lệ Lệ, khối đá treo trong lòng tôi rốt cuộc cũng được đặt xuống. Trở lại chỗ ngồi, tôi lập tức ảo tưởng đến việc kiếm được tiền rồi thì nên tiêu xài thế nào đây?

Nhưng Dương Hồng đúng là mặt dày, tôi vừa ngồi xuống, hắn cũng theo tôi trở lại phòng học, thấy không ai chú ý đến bọn tôi, một tay vỗ lên đùi tôi: “Cậu nghĩ gì đấy? Sao lại quen với Thẩm Lệ Lệ? Hai người vừa thần thần bí bí làm gì vậy?”

Không biết vì sao, khi hắn đánh lên đùi tôi, đáng lẽ tôi nên tức giận mới phải, nhưng không ngờ tôi lại có chút hưng phấn, không tức giận nổi, chỉ đành cố tỏ ra phẫn nộ: “Dương Hồng, cậu điên rồi hả? Chúng tớ làm gì đâu đến lượt cậu quản? Cách xa tớ một chút đi!”

Hắn hừ lạnh một tiếng: “Đừng tưởng tớ không biết Thẩm Lệ Lệ là loại người gì, có thể chơi cùng cô ta thì cũng không phải thứ tốt lành gì. Cậu nhìn người khác rồi nhìn lại cậu xem, bộ dạng như vậy thì làm gì có người đàn ông nào thèm động vào?”

Sau khi nói xong, Dương Hồng gục mặt xuống bàn đi ngủ, không nói gì tôi nữa, tuy tôi không hiểu vì sao hắn nói Thẩm Lệ Lệ như vậy, nhưng tôi nghĩ Thẩm Lệ Lệ cũng không giống người xấu, chỉ cần cô ta giúp tôi kiếm tiền là được.

Chờ rất lâu, sau giờ học tôi nhanh chóng chạy về ký túc xá, đổi một bộ quần áo sạch sẽ sau đó lập tức đi đến khách sạn Thiên Nhuận.

Vốn cho rằng bản thân đã đến sớm, ai ngờ vừa đến đã thấy Thẩm Lệ Lệ đứng ở cửa ra vào, nhìn thấy tôi, cô ta giống như trút được gánh nặng, tươi cười ra đón.

“Nhanh lên, nhanh lên, khách chờ rất lâu rồi.”

Sau khi nói xong, Thẩm Lệ Lệ kéo tay tôi vào trong khách sạn, thuận tay tiếp nhận một tấm thẻ phòng, sau đó dẫn tôi lên tầng. Nhìn Thẩm Lệ Lệ quen thuộc với nơi này như vậy, có lẽ đã đến đây không ít lần rồi. Thẩm Lệ Lệ sốt ruột dắt tôi đi, nhưng cũng không quên dặn dò: “Đây là lần đầu tiên của em nên có thể sẽ đau một chút, em nhịn đau là được rồi. Lát nữa nhìn thấy khách không cần ngại, cứ làm theo lời của khách dặn là được, khoảng sáu, bảy mươi phút sau là xong rồi, có thể cầm tiền rời đi.”

Tôi không hiểu ý nghĩa của câu nói này, chẳng phải cô ta nói sẽ không để tôi chịu khổ sao? Sao giờ lại bảo có chút đau nhức đây?

Nhưng điều khiến tôi kinh ngạc nhất chính là thời gian trong lời nói của cô ta: “Thật sự chỉ cần sáu, bảy mươi phút là đã có tiền sao? Sáu, bảy mươi phút cũng có hơn hai triệu?”

“Đồ ngốc này, sáu, bảy mươi phút đã coi như là lợi hại rồi. Nếu khách cũng là lần đầu tiên thì có lẽ không đến mười phút đồng hồ đã xong ấy chứ!” Thẩm Lệ Lệ cười một tiếng, vỗ bả vai tôi: “Chính là căn phòng phía trước, em cứ đi thẳng vào, nhớ kĩ, đừng để cho hắn xuất vào bên trong, chị ở phía dưới đợi em.”

Tôi vẫn đang nghi hoặc, Thẩm Lệ Lệ đã mở cửa phòng, nắm tay tôi tiến lên.

Ánh đèn trong phòng có chút tối tăm, âm thanh từ một chiếc tivi cũ nát vang lên, ga giường màu trắng chiếm phần lớn diện tích căn phòng, khiến căn phòng có vẻ rất chật chội, trên giường có một nam sinh đang ngồi.

Tôi đã từng gặp hắn ta, hắn là hội trưởng hội học sinh, tên là Lưu Tê, bạn cùng phòng tôi từng nói, hàng năm, lúc mới khai giảng, Lưu Tê thường có quan hệ nam nữ đối với vài đàn em mới tới, nghe nói số lượng những nữ sinh từng qua tay hắn có thể xếp đủ một lớp học.

“Lúc khai giảng anh đã từng gặp em rồi, vẫn là dáng vẻ như vậy, xem ra lời của Lệ Lệ là thật, em đúng là không có chút tật xấu nào.”

Trong lời Lưu Tê tràn ngập ngữ khí đùa cợt, tôi không động đậy, đứng im tại chỗ, hai tay xoắn vào nhau, không biết làm thế nào.

“Thôi, không nói nữa, em qua đây đi, nếu không phải vì đây là lần đầu tiên của em thì anh cũng không muốn động vào em.” Nói xong, Lưu Tê ra hiệu cho tôi đi qua.

Thẩm Lệ Lệ nói chỉ cần sáu, bảy mươi phút đồng hồ đã có thể kiếm ba triệu, vì kiếm tiền, tôi khẽ cắn môi đi đến bên cạnh giường.

Vừa đến bên cạnh hắn, liền bị hắn thô lỗ kéo ngã xuống giường, sau đó nghiêng người, nằm đè lên người tôi.

Hô hấp của hắn phả vào mặt tôi, tôi có thể cảm giác được dưới bụng tôi có vật cứng gì đó chọc vào, tôi có chút khó chịu, đây là lần đầu tôi tiếp xúc với người khác giới thân mật như vậy, nhất thời mặt tôi đỏ bừng, hơi thở dồn dập.

Lưu Tê liếc tôi một cái: “Dậy thì cũng không tệ, vì em đã cho anh lần đầu tiên, nên anh sẽ giúp em thần hồn điên đảo.”

Truyện convert hay : Ẩn Tế

Truyện Năm Tháng Mất Phương Hướng

Truyện Ngôn Tình - Truyện Ngôn Tình Full (Ngôn Tình Hoàn) - Đọc truyện Ngôn Tình online, mê đọc truyện Ngôn Tìnhtruyện Ngôn Tình hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện Ngôn Tình mới thuộc các thể loại đặc sắc như truyện Ngôn Tình Sắctruyện Ngôn Tình Sủng, hay truyện Ngôn Tình hài một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị như di động và máy tính bảng.

Chuyên mục: Kinh Nghiệm Đọc Truyện, Review Truyện