Toptruyenhay.edu.vn

Dị Thế Ma Hoàng

Chương 6: Ma Pháp Quyển Trục

Quả nhiên, Phong Dực trong sát na tránh được thì một đạo hỏa hồng sắc như ánh mặt trời bắn tới bao quanh lấy hắn. Thời gian tính toán vừa đúng, bởi vì lúc này năng lượng của hắn đang tiêu tan, năng lượng mới không sản sinh kịp, người bình thường căn bản không kịp phản ứng.
Cũng không biết Liễu Vân Yên đứng ở cửa phủ từ lúc nào, có chút ngạc nhiên lắc đầu, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, người thất tinh chiến sư này sẽ thua. Nàng thực sự có chút nghĩ không ra, ngày đầu khi mới vừa bị tên tiểu lãnh chúa Ma tộc phóng đãng bắt đến, thì hắn rõ ràng thực lực thấp kém, tại sao chỉ một ngày ngắn ngủi lại biến hóa lớn như vậy, lẽ nào ngay từ đầu hắn đã giấu thực lực rồi?
Chùm ánh sáng hỏa hồng xuyên qua thân thể Phong Dực, “Phốc” một tiếng trên mặt đất hiện ra một cái lỗ nhỏ thật sâu, chúng binh sĩ Ma tộc kêu vang một hồi đòi xông lên, chợt khóe mắt Bỉ Lợi như muốn nứt ra.
Chính lúc này, một bàn tay to lớn như từ nơi hư ảo đến chẹn ngang, khóa chặt yết hầu của Tra Lý, bất thình lình đem hắn ném xuống đất, còn chùm sáng hỏa hồng xuyên qua người Phong Dực kia đã tiêu tán không thấy bóng dáng trong không khí.
“Không có khả năng... Không có khả năng...” Tra Lý nhìn Phong Dực tựa như gặp quỷ, trong đầu điên cuồng gào thét nói, thế nhưng yết hầu bị khóa, không có âm thanh nào phát ra được.
“Đem những tên đánh lén vô sỉ này hết thảy lục soát, ta muốn đích thân thẩm vấn.” Phong Dực hừ lạnh một tiếng nói, xoay người đi tới trước mặt Bỉ Lợi, vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói: “Bỉ Lợi, lần này ngươi chính là đại công thần, thiếu gia ta sẽ khen thưởng ngươi thật tốt.”
Bỉ Lợi kích động đôi môi run run, hắn lập tức nhận mệnh lệnh của chủ nhân đem đám người nhân loại kia thả ra, để phòng ngừa vạn nhất, hắn thả vài con lục sí khôi lỗi trùng giám sát trên người bọn họ, hy vọng thu được tin tức quan trọng.
Lục sí khôi lỗi trùng là một loại côn trùng nhỏ màu đen, có khả năng thu thập tin tức, phản hồi cho chủ nhân liên kết với tâm linh của chúng. Mấy con lục sí khôi lỗi trùng này chính là xưa kia Ma Vương đã ban tặng cho Phong Dực.
Kỳ thực lục sí khôi lỗi trùng là một loại côn trùng đặc biệt trong u cốc của Ma tộc, có thể cùng Ma tộc ký kết linh hồn khế ước, lại nói tiểu trùng xấu xí này tuy có công năng, nhưng người trong Ma tộc rất ít khi đem chúng làm sủng vật linh hồn, đơn giản vì công năng của chúng quá kém, một chiến sĩ nhân loại cấp thấp nếu cẩn thận cảm ứng cũng có thể nhận thấy được sự tồn tại của chúng.


Chỉ tiếc Tra Lý cùng đội ngũ mạo hiểm đánh lén đã có kế hoạch từ trước, dĩ nhiên không ai phòng bị, bằng không kế hoạch đánh lén cứu người lần này, dẫu không thành công cũng không đến mức toàn quân bị diệt. Hơn nữa hơn trăm tên binh sĩ Ma tộc bên người Phong Dực khẳng định sẽ tử thương nghiêm trọng.
Phong Dực dừng lại bên người Liễu Vân Yên, nhìn nàng thản nhiên nói: “Xem ra bọn họ là vì ngươi mà tới, ta đây miếu nhỏ khó mà chứa đại Bồ Tát được tôn sùng như ngươi.”

Liễu Yên Vân khẽ chớp đôi mắt đẹp, vẻ mặt nghi hoặc hỏi: “Có ý gì?”
Phong Dực nhếch khóe miệng nói: “Ý là ngươi có thể rời khỏi, lối ra của tiểu trấn ở phía đông, không tiễn.”
Liễu Vân Yên ngạc nhiên, dĩ nhiên không nghĩ tới Phong Dực sẽ đuổi nàng đi. Nếu là ngày hôm qua, khẳng định nàng cũng sẽ không quay đầu lại mà rời đi, tiếp tục con đường luyện tâm của nàng, thế nhưng hiện tại trong lòng của nàng có ràng buộc, Nếu rời đi từ nay về sau, tâm của nàng không cách nào đạt tới cảnh giới tỉnh lặng như nước, tất cả giai không như lời sư phụ.
Chỉ là Phong Dực lại không hề để ý tới nàng, để lại một đám người dọn dẹp hiện trường rồi vào nhà, tiếng cửa đá ầm ầm vang lên, chỉ để lại nàng kinh ngạc đứng ở trước cửa, trong lòng bối rối không biết làm sao.
Phong Dực cầm Đại Mã kim đao ngồi trên chiếc ghế đá màu đen trong đại sảnh, hai hàng binh sĩ Ma tộc đứng sừng sững ở hai bên. Ở chính giữa là mấy người Tra Lý đang bị trói chặt, ngoại trừ một nữ Phong hệ Ma Pháp sư khoảng hai mươi tuổi trên người còn y phục bên ngoài, còn lại đều bị cởi sạch trên người chỉ còn một cái quần cộc, vẻ mặt ai nấy đều bi phẫn khó tả.
“Phong thiếu gia, đây là vật lục soát được trên người bọn chúng, ngay cả một đồng tiền cũng không bỏ sót.” Bỉ Lợi ngẩn đầu ưỡn ngực bưng tới một đống đồ vật, trước mặt Phong Dực hắn có cảm giác đầu khớp xương đột nhiên mềm nhũn, bất giác khom lưng cúi đầu.

Phong Dực liếc mắt nhìn đống đồ vật, bên trong nào là vũ khí, áo giáp, ống tên còn có ma pháp quyển trục. Trong đó có một ma pháp quyển trục ngân quang lấp lánh.
“Phong thiếu gia, đây là ma pháp quyển trục cấp Bạch Ngân, bên trong dùng ma pháp đặc thù vẽ thành trận đồ, một khi ném ra có hiệu quả ngang với ma pháp.” Bỉ Lợi giới thiệu, đối với sức sáng tạo của nhân loại trong lòng hắn thập phần ghen ghét.
Ma pháp quyển trục? Trước tiên, Phong Dực đối với loại đồ vật này liền sản sinh hứng thú, nếu muốn đánh nhau dễ dàng liền mang theo một đống ma pháp quyển trục là xong, phí nhiều khí lực như vậy để làm chi.
Thấy hai mắt Phong Dực lóe sáng, Bỉ Lợi lập tức biết ý nghĩ trong lòng chủ tử. Vì vậy liền tỏ vẻ đau khổ ghé vào lỗ tai hắn nhẹ giọng nói: “Phong thiếu gia, một cái ma pháp quyển trục cấp Bạch Ngân này trị giá đến hơn trăm ngàn thậm chí là trăm vạn kim tệ, chúng ta cũng không có nhiều tiền như vậy a.”

“Quý như vậy sao? Vậy mình có thể làm được không?” Phong Dực trong lòng kinh ngạc, Ma tộc nghèo nàn a, lãnh chúa một tiểu trấn như hắn quý phủ cũng chỉ có mấy vạn kim tệ, cố gắng lắm cũng chỉ mua được một cái ma pháp quyển trục cấp Thanh Đồng.
“Hừ, chính mình làm? Ngươi nằm mơ giữa ban ngày à? Ma pháp quyển trục há có thể để một tên Ma tộc như ngươi nói làm là làm?.” Tên nữ Ma Pháp Sư kia hừ lạnh một tiếng trào phúng nói.
“Ngang nhiên sỉ nhục chủ tử của ta, người đâu, chặt bỏ một cánh tay của ả.” Bỉ Lợi vừa nghe thấy Phong Dực bị mắng, liền kích động cứ như là bị lão bà chụp mũ. Hắn ở trước mặt chủ tử như một con chó giữ nhà, nhưng trước mặt người ở bên ngoài hắn cũng giống bất kỳ một tên Ma tộc bình thường hung tàn độc ác.
“Bỏ đi.” Phong Dực nhíu mày nói.

Nữ ma pháp sư bị dọa đến lạnh run, nàng tình nguyện chết cũng không muốn thân thể thiếu một hai bộ phận a.
“Ngươi nói cho bản thiếu gia nghe một chút, chế tạo ma pháp quyển trục có gì khó khăn?” Phong Dực ngữ khí chầm chậm hỏi.
“Tuy rằng đại bộ phận trận đồ để chế tác ma pháp quyển trục đã được công khai, nhưng một người chế tác chuyên nghiệp xác xuất thành công cũng thấp đến dọa người...” Nữ ma pháp sư bị Bỉ Lợi hù dọa, nàng không còn dám làm trái lời Phong Dực. Theo như lời nàng nói thì cũng không có gì là bí mật, rất nhiều người nhân loại không phải Ma Pháp Sư cũng biết.
Nguyên lai chế tác ma pháp quyển trục cũng có các đẳng cấp chuyên môn, một cái ma pháp quyển trục cấp Hắc Thiết giá thị trường đại khái khoảng mười kim tệ, quyển trục cấp Thanh Đồng khoảng một trăm kim tệ, quyển trục cấp Bạch Ngân khoảng một nghìn kim tệ, quyển trục cấp Hoàng Kim khoảng một vạn kim tệ, mà tối cao là quyển trục cấp Kim Cương phải mười vạn kim tệ.
Để chế tác ma pháp quyển trục cần phóng thích ra ma lực gấp năm lần tụ lại tại một điểm, cho nên chế tác ma pháp quyển trục cũng phân cấp bậc. Giống như cấp Hắc Thiết ma pháp quyển trục, ma pháp sĩ liền có thể chế tác. Mà cấp Thanh Đồng ma pháp quyển trục yêu cầu cảnh giới Ma pháp sư, cấp Bạch Ngân ma pháp quyển trục cần đạt cảnh giới Đại Ma Pháp Sư, ma pháp quyển trục cấp Hoàng Kim cần phải có cảnh giới Thánh Ma Pháp Sư, mà ma pháp quyển trục cấp Kim Cương thì phải đạt được cảnh giới Pháp Thần mới có thể chế tác.

Truyện Dị Thế Ma Hoàng

Truyện Ngôn Tình - Truyện Ngôn Tình Full (Ngôn Tình Hoàn) - Đọc truyện Ngôn Tình online, mê đọc truyện Ngôn Tìnhtruyện Ngôn Tình hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện Ngôn Tình mới thuộc các thể loại đặc sắc như truyện Ngôn Tình Sắctruyện Ngôn Tình Sủng, hay truyện Ngôn Tình hài một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị như di động và máy tính bảng.

Chuyên mục: Kinh Nghiệm Đọc Truyện, Review Truyện